Cha của cục cưng là một tổng tài - (Chương 485) - Tác giả Thủy Tinh Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Đọc truyện Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài miễn phí, cập nhật chương mới nhất nhanh chóng, đã hoàn thành. Hỗ trợ đọc truyện trên di động, máy tính, máy tính bảng.
Chap-19. Chương 19 tra nam ngươi tốt nhất đừng lại trêu chọc ta! Kiều Bảo Nhi nhìn trước mắt nam nhân, sắc mặt lập tức lạnh xuống dưới. “Dịch Tư Thần, ngươi vì cái gì lại ở chỗ này!”. Kiều Bảo Nhi thanh âm toàn là chán ghét.
Chương 841 “Mẹ, mẹ tỉnh rồi?” Tô Mỹ Chỉ trông mong ngồi tại cạnh bên bàn ăn, lúc đầu đang chờ cha nhà mình nấu cho cô bé ăn, thình lình vừa quay đầu lại phát hiện mẹ đã tỉnh, vui vẻ từ trên ghế nhảy xuống dưới.
Bắc phái Lá số tử vi DƯƠNG NỮ sinh năm MẬU DẦN (THÀNH ÐẦU THỔ) giờ TÍ ngày 19 tháng 12 Âm Lịch. Cung Mệnh, Thân đồng cung an tại Sửu có sao VŨ KHÚC, THAM LANG.
k90NU. Chương 19 tra nam ngươi tốt nhất đừng lại trêu chọc ta! Kiều Bảo Nhi nhìn trước mắt nam nhân, sắc mặt lập tức lạnh xuống dưới. “Dịch Tư Thần, ngươi vì cái gì lại ở chỗ này!” Kiều Bảo Nhi thanh âm toàn là chán ghét. Dịch Tư Thần nhìn nàng, nhưng thật ra không có lập tức mở miệng, ngược lại đánh giá nàng kia ánh mắt trở nên có chút kỳ quái. Hắn trước kia không biết nguyên lai Kiều Bảo Nhi cùng nàng a di ở tại như vậy nhỏ hẹp cũ nát chung cư, nơi này hoàn cảnh so Dịch gia người hầu phòng còn muốn kém cỏi. Kiều Bảo Nhi cùng hắn kết hôn kia ba năm, trước nay không cùng hắn muốn trả tiền, đột nhiên, Dịch Tư Thần cảm thấy chính mình đã từng thật sự không có hảo hảo mà xem qua nàng liếc mắt một cái. Kỳ thật Kiều Bảo Nhi 1 mễ 68 dáng người có thể so với người mẫu lả lướt hấp dẫn, khuôn mặt trắng nõn tinh xảo so Diệp Thiến lớn lên xinh đẹp. “Dịch Tư Thần, nơi này không chào đón ngươi!” Kiều Bảo Nhi bị hắn nhìn, đáy lòng một trận ghê tởm, thanh âm lạnh lùng mà mở miệng, “Đem chìa khóa còn trở về!” Nàng biết, này đem chìa khóa là nàng a di cho hắn. “Bảo Nhi, lúc trước ngươi a di đem chìa khóa cho ta, còn làm ta hảo hảo chiếu cố ngươi……” Dịch Tư Thần nhìn nàng ánh mắt càng thêm thâm thúy. “Dịch Tư Thần, ngươi ở chỗ này làm bộ cái gì tình thâm nghĩa trọng!” Kiều Bảo Nhi không nghĩ thấy hắn, bay thẳng đến hắn lãnh mắng, “Đi ra ngoài, nơi này quá keo kiệt không thích hợp ngươi Dịch gia thiếu gia!” Dịch Tư Thần bị nàng mắng có chút chột dạ. Nhưng là mấy năm nay thói quen nàng thuận theo, hiện tại nghe nàng như vậy lạnh băng thanh âm, tâm tình rất là phức tạp. Đột nhiên lại nghĩ tới nàng cùng chính mình biểu ca lãnh chứng, trong lòng kia tư vị càng khó lấy miêu tả. “Ngươi là bởi vì leo lên ta biểu ca, cho nên cứ như vậy đối ta lời nói lạnh nhạt đúng không?” Dịch Tư Thần trong lòng sinh ra một phần ghen ghét. “Ngươi cho rằng ta biểu ca vì cái gì muốn cưới ngươi, thật cho rằng chính mình bay lên cành cao biến phượng hoàng, quân chi mục hắn mới vừa về nước chấp chưởng công ty quyền to, đang theo ta mẹ các nàng tranh quyền đoạt thế, ngươi chẳng qua là hắn một cái quân cờ, chờ ngươi sinh xong hài tử lúc sau, hắn khẳng định sẽ đuổi ngươi đi, ngươi đến lúc đó cái gì đều không phải, chỉ trở thành người khác trong miệng chê cười.” Kiều Bảo Nhi ẩn nhẫn, nghiến răng nghiến lợi thấp mắng, “Nói đủ rồi không có! Nói đủ rồi liền cút cho ta ——” Nàng không thể nhịn được nữa, tiến lên một bước. Duỗi tay nhanh chóng mà túm hắn cánh tay phải, một tay đem trên tay hắn chìa khóa đoạt lại đây. Đang lúc Kiều Bảo Nhi muốn đem hắn đẩy ra cửa phòng, Dịch Tư Thần lại đột nhiên trở tay đem nàng ôm nhập trong lòng ngực. “Bảo Nhi, ta biết ngươi ở giận ta, nhưng ta cũng là vì ngươi hảo, ta cho ngươi 300 vạn, ngươi cùng ngươi a di rời đi nơi này đến địa phương khác quá tốt hơn nhật tử.” Kiều Bảo Nhi bị hắn ôm khẩn, giãy giụa nhất thời tùng không khai. Đột nhiên ngoài cửa truyền đến vội vàng tiếng bước chân…… “Các ngươi làm gì ôm nhau!” Diệp Thiến kia bén nhọn thanh âm, khẩn trương tiến lên liền kéo Dịch Tư Thần cánh tay, đưa bọn họ tách ra. Nàng chú ý tới Dịch Tư Thần ánh mắt yên lặng dừng ở Kiều Bảo Nhi trên người, trong lòng quýnh lên. Vãn đến cánh tay hắn làm nũng thúc giục, “Tư thần, ngươi không phải nói chuẩn bị 300 vạn cho nàng rời đi sao, nhà nàng nghèo như vậy, hẳn là thực yêu cầu tiền.” Nói, Diệp Thiến trực tiếp từ Dịch Tư Thần trong bóp tiền lấy ra một trương sớm chuẩn bị tốt chi phiếu, đắc ý mà chụp ở trên mặt bàn. Kiều Bảo Nhi triều mặt bàn này Trương Tam trăm vạn chi phiếu nhìn thoáng qua, cắn răng cười lạnh ra tiếng. “Diệp Thiến, ta lại nghèo, cũng so ngươi loại này vong ân phụ nghĩa tiện nhân muốn hảo.” Dịch Tư Thần nghe được nàng mắng Diệp Thiến, theo bản năng mà giúp nàng, “Kiều Bảo Nhi, ngươi nơi khác chỗ nhằm vào Diệp Thiến, ngươi có cái gì khí liền hướng về phía ta tới, Diệp Thiến là cái hảo nữ nhân, nàng làm ta cho ngươi tiền, nàng đối với ngươi đã thực khoan dung.” Kiều Bảo Nhi nắm lên mặt bàn chi phiếu, “Dịch Tư Thần, ngươi muốn dùng tiền tống cổ ta!” Ngay sau đó, nàng đem chi phiếu xé thành toái trang giấy, tay phải giương lên, mảnh nhỏ bay xuống hỗn độn với mà. “Ngươi có biết hay không ta vì cái gì như vậy chán ghét nàng? Dịch Tư Thần, ngươi không biết! Ba năm, ngươi đối ta việc tư hoàn toàn không biết gì cả, bởi vì ngươi cũng không quan tâm ta, ngươi không để bụng!” “Dịch Tư Thần, ngươi vẫn luôn đều khinh thường với hiểu biết ta phải không?” “…… Kia hảo, ta hiện tại nói cho ngươi, đây là ta!” Nàng lạnh giọng thấp mắng một câu. Kiều Bảo Nhi vừa dứt lời hạ, đột nhiên thân thể vừa chuyển, phía sau lưng chống hắn ngực, trợ thủ đắc lực khẩn nắm chặt hắn trước cổ áo cùng bên hông dây lưng, động tác nhanh nhẹn nhanh chóng…… Nàng chân phải về phía sau, thả người đột nhiên về phía trước, đột nhiên một phát lực, Karate quá vai quăng ngã, đem này nam nhân tàn nhẫn mà ngã văng ra ngoài…… Phanh —— “Dịch Tư Thần, ta sẽ không giống trước kia như vậy xuẩn, ngươi tốt nhất đừng lại trêu chọc ta!” Hắn lăng không ngã văng ra ngoài, đương phía sau lưng bị đụng phải sinh đau khi, trên mặt kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn về phía nàng……
Chương 757 Tang lễ của Quách Thanh Thừa diễn ra long trọng và trang nghiêm. Bạn bè tứ phương ăn quần áo trang trọng đến thăm hỏi, chia buồn với gia đình. Những người đến dự đám tang đều có những suy nghĩ riêng, suy cho cùng việc này liên quan đến nhiều quyền lợi sau này. Nhiều người nhân cơ hội này cùng Quách Cao Minh chuyện trò, rốt cuộc sau khi Quách Thanh Thừa qua đời, Quách Cao Minh sẽ trở thành người thừa kế chính thức của nhà họ Quách. Từ lâu, Quách Cao Minh đã quen thuộc với những lời tâng bốc, giả dối và vô lý này. Trong trường hợp trang nghiêm như vậy, anh không thể tức giận đuổi những người này đi được. Anh phải thay cho ông nội tiếp đãi những người này một cách nhã nhặn. Nhưng điều ngạc nhiên nhất đối với Quách Cao Minh chính là mẹ của anh. Là bà Quách, Giang Mỹ Linh luôn được biết đến là người xinh đẹp và đoan trang. Hôm nay, bà mặc một chiếc váy dài màu đen, trang điểm tỉnh tế, trang nghiêm nhưng lại không giữ được vẻ khéo léo, đoan trang như thường ngày. Trong nghĩa trang, khi sắp chôn cất linh cữu của cha, bà ta như phát điên lên. Bà ta lao đến, đẩy người khiêng quan tài ra rồi ôm chặt lấy quan tài. Bà ta bật khóc nức nở, nước mắt chảy thành hàng dài khiến lớp trang điểm trở nên nhem nhuốc. “Quách Thanh Thừa, sao ông có thể, tại sao ông vẫn nghĩ đến cô ấy. Tôi mới là vợ của ông, là vợ của ông… Ông không thể cứ thế mà rời đi được, tôi muốn ông nhìn cho thật rõ, rốt cuộc tôi mới chính là người vợ danh chính ngôn thuận của ông..” Giang Mỹ Linh bật khóc như một người phụ nữ điên loạn. Bà ta ôm chiếc quan tài trong tay, gào khóc không ngừng, giống như đang trút hết sự tức giận vào đó. Người khác không thể hiểu được những lười bà ta nói, nhưng có thể cảm nhận rõ ràng được nỗi buồn sâu sắc, sự bi thương, thống khổ của bà ta. €ó tin đồn rằng thời điểm đó, Quách Thanh Thừa không có ý định lấy vợ. Kết hôn với Giang Mỹ Linh đơn giản là vì muốn sinh con. Mà với căn bệnh nghiêm trọng của Quách Thanh Thừa, thậm chí ông ta còn không thể làm được chuyện mà một người đàn ông bình thường cần làm. Phải sau nhiều lần thụ tinh nhân tạo, Quách Thanh Thừa mới thành công, vậy nên người nhiều cho rằng giữa Quách Thanh Thừa và Giang Mỹ Linh vốn dĩ không có tình cảm vợ chồng. Lúc này, Quách Cao Minh không thể hiểu nổi mẹ mình. Tình cảm giả tạo? Để cuối cùng đổi lại là cái thể diện bà Quách sao? Hay là mẹ thực sự yêu cha mình? Quách Cao Minh cảm thấy thật nực cười, anh không giỏi mấy trò chơi tình cảm này, và anh cũng không có hứng thú tìm hiểu. Khi còn nhỏ, anh bị bắt cóc, anh tận mắt chứng kiến cảnh mẹ mình ngoại tình. Thậm chí bà và người tình bà còn âm mưu bắt cóc anh, đòi nhà họ Quách một khoản tiền khổng lồ, sau đấy muốn cao chạy xa bay. Cuối cùng anh trốn thoát và họ cũng không nhận được số tiền lớn đó, những kẻ bắt cóc liên quan đều đã chết, mà mẹ anh vẫn làm bà chủ Quách cho đến ngày hôm nay. Chuyện bẩn thỉu mà mẹ anh Giang Mỹ Linh đã làm ra, Quách Cao Minh không nói cho ai biết, ngay cả ông nội anh có hỏi, anh cũng không nhắc đến. Vài ngày sau đám tang, Quách Cao Minh không vội vã rời đi mà theo quy củ, anh ở lại nhà họ Quách cùng ông nội, đây cũng được xem là điều hiếu thảo nhất mà anh đã làm trong suốt bao nhiêu năm qua. Những người giúp việc trong gia đình lâu năm như ông quản gia và bác Lan Quế đều rất hài lòng, tuy ông cụ Quách không nói gì nhưng trong lòng cũng được an ủi ít nhiều. Dù sao, ông cụ Quách cũng là một người đã trải qua bao phong ba gió lớn của đời người rồi, con trai ông mất vì bệnh tật, người tóc bạc tiễn kẻ đầu xanh, qua mấy ngày nay, tâm trạng cũng dần ổn định lại. “Cuối cùng cha cháu đã không phải chịu đựng bệnh tật giày xéo qua ngày, cha cũng không phải sống vì người khác nữa rồi” Cháu trai của ông, Quách Cao Minh đã nói với ông câu này vào ngày hôm đó. Ông cụ Quách chợt bừng tỉnh, suốt bao nhiêu năm nay, ông cứ cố gắng giữ lấy mạng sống của con trai mình, người cha già như ông đã quá ích kỷ rồi. Con trai của ông, Quách Thanh Thừa, tính tình ôn hòa. Con trai ông không bao giờ muốn bộc lộ sở thích bên trong của mình ra ngoài. Nhưng ngược lại, cháu trai của ông Quách Cao Minh tính khí thối tha của thằng nhóc này lại khiến ông an tâm hơn. Tuy nhiên, có một điều mà ông vẫn đang đau đáu khó nói Cháu không thích phụ nữ thì đừng có ở bên ngoài học mấy thói hư tật xấu rồi trở về!” Dưới góc độ quan niệm bảo thủ của ông cụ Quách, giữa đàn ông và đàn ông không nằm trong phạm vi cho phép của ông, đặc biệt là con trai duy nhất của nhà họ Quách. Con trai ông mất ng ấy vẫn còn phải tiếp tục chống đỡ nửa cái mạng già này, hy vọng đứa cháu bất hiếu này sinh thêm nhiều con cháu cho nhà họ Quách. Vẻ mặt của Quách Cao Minh có chút ngạc nhiên, anh không hiểu tại sao ông nội lại đột nhiên nói chuyện với anh về một vấn đề nhàm chán như vậy.
Full Cha của cục cưng là một tổng tài convert Đọc truyện Cha của cục cưng là một tổng tài convert full cập nhật chương nhanh nhất trên Kết hôn ba năm, phu thê bất đồng phòng. Kiều Bảo Nhi lo lắng trượng phu không cử ’, nhưng trượng phu lại đem nàng đưa đến xa lạ nam nhân trên giường…… “Ngươi trượng phu xuất quỹ bao dưỡng... Viet Writer Truyện 03/04/2021 cha của cục cưng là một tổng tài wikidich đệ nhất sủng hôn tổng tài tâm can bảo bối nhi Chương 786 Forum Truyện Convert Full Hot Cha của cục cưng là một tổng tài stars Đọc truyện Cha của cục cưng là một tổng tài full cập nhật chương nhanh nhất trên Trong cuộc sống, việc gặp phải “tra nam” tên đàn ông xấu xa, bội bạc, ngoại tình tàn nhẫn, đại loại là đàn ông xấu khiến nhiều phụ nữ tổn thương, chơi đùa tình cảm của người khác là chuyện bình... Viet Writer Truyện 15/10/2020 cha của cục cưng là một tổng tài cha của cục cưng là một tổng tài full kiều bích ngọc mẹ ơi cha là tổng tài noveltok tổng tài truyện full app vietwriter đọc truyện miễn phí Chương 295 Forum Ngôn Tình Sủng
Bạn đnag đọc truyện Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài của tác giả Thủy Tinh. Kết hôn ba năm, vợ chẳng không cùng phòng. Chính bản thân Kiểu Bích Ngọc cũng cảm thấy hôn nhân của mình có vấn để, cô nghĩ mãi mà không rõ, năm đó chồng cô chân thành nhiệt tỉnh theo đuổi cô như thể, thậm chí, khi cô 21 tuổi, vội vã cưới cô về nhà. Nhưng sau đó, lại là một cuộc hôn nhân lạnh nhạt như băng. Tuy anh ta và cô cùng năm trên một chiếc giường, nhưng anh ta lại không chạm vào cô,Thế nhưng tối nay, Kiểu Bích Ngọc vô cùng khẩn trương, bởi vì đột nhiên chồng cô đưa cô tới một câu lạc bộ tư nhân rất cao cấp, thuê phòng… Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng hoặc Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời.
Chương 565 Tính khí của chồng cô rất kém *… Bích Ngọc, anh là Quách Cao Minh” Cung Nhã Yến cũng vội vàng giới thiệu “Là chồng của cháu đó.” “không thể nào!” Kiều Bích Ngọc dường như không cần suy nghĩ mà lập tức lên tiếng phủ nhận, vẻ mặt cô tràn đầy sự cảnh giác nhìn người đàn ông ở trước mặt “… Dì ơi, tuy răng con không nhớ rõ một số chuyện, nhưng con biết người đàn ông này không thể nào là chồng của con được” Ngữ khí của cô mang theo sự khẳng định. Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người có mặt ở đây đều giật mình kinh ngạc. Khuôn mặt lạnh lùng của Quách Cao Minh không có bất kỳ cảm xúc gì cả, anh nheo mắt lại, ánh mắt nóng bỏng càng thêm sắc bén nhìn chăm chằm Kiều Bích Ngọc. Kiều Bích Ngọc bị anh nhìn như vậy thì cả người đều cảm thấy không được tự nhiên, cô tựa lưng trên giường bệnh, theo bản năng liền thu bản thân lại, tránh ở phía sau của Cung Nhã Yến, không dám nhìn thẳng vào anh, càng không dám đối diện với anh. Cô cảm thấy tất cả những chuyện này chính làm một âm mưu. Cô vừa tỉnh lại thì chỉ còn ký ức đến thời trung học, những người xa lạ này, còn có cả người cha Kiều Văn Vũ của cô cũng trở nên rất kỳ lạ, những chuyện này vấn khiến cô không thể chấp nhận được. Cô có thể chậm rãi tiếp nhận tất cả, nhưng bây giờ nói răng người đàn ông đang đứng trước mặt này là chồng của cô? Không thể nào có chuyện đó được. “.. Dì ơi, chuyện này khẳng định là có sự nhầm lẫn nào đó.” Kiều Bích Ngọc tiến sát vào bên tai của Cung Nhã Yến, hạ giọng, lo lắng bất an nói. “Có phải dì đã bị những người này lừa rồi không, những chuyện khác thì không nói làm gì… Dì cũng biết rõ mà, cháu thích mấy người đàn ông dịu dàng dễ tính như giống như nhóc “Thanh ấy, hoặc là một người mập mập có tính cách tốt, hoặc là một người rất giỏi việc bếp núc nữa.” “.. Chứ cháu làm sao có thể gả cho một người lạnh như tảng băng thế này được” Giọng nói của cô như đang cố gắng nén cơn giận lại vậy. “Dì cũng sẽ không đồng ý để cháu gả cho một người như thế này có đúng không?” Cô ở bên tai của dì lẩm bẩm cả ngày, đàn ông có tiền hay không có tiền không phải là chuyện quan trọng nhất, quan trọng là tính tình tốt và biết chăm sóc người khác, nhìn Quách Cao Minh một cái, anh ta có thể là một người có tính tình tốt sao. Biểu cảm trên khuôn mặt của Cung Nhã Yến rất phức tạp, trong lúc nhất thời không biết phải giải thích chuyện này với cô như thế nào. Nhớ lại lúc trước, ngay từ đầu bà ấy quả thật không đồng ý để Kiều Bích Ngọc kết hôn với Quách Cao Minh, cho dù lúc trước đã biết bọn họ đã đăng ký kết hôn rồi, cũng đã có thai, thì bà ấy vẫn luôn hy vọng bọn họ sẽ tách ra, bởi vì bọn họ thật sự không với nổi đến nhà họ Quách. Chỉ là sau này, đã có rất nhiều chuyện xảy ra thay đổi của suy nghĩ của bà ấy, hơn nữa nhà họ Quách chưa từng bạc đãi đứa cháu gái này của bà. *… Bích Ngọc, Cao Minh vẫn luôn đối xử với con rất tốt, hai người thật sự là vợ chồng” Vẻ mặt Cung Nhã Yến khó xử “Trước kia dì đã nói với cháu rồi, rất nhiều chuyện rồi sẽ thay đổi” Dù sao thì Kiều Bích Ngọc cũng vẫn không tin Cô cự tuyệt thừa nhận chuyện này, không muốn thừa nhận quan hệ này của cô và anh. Không khí trở nên có chút ngượng ngùng, khẩn trương. Mọi người lập tức nhìn về phía Quách Cao Minh, anh đương nhiên cũng có nghe thấy cuộc đối thoại giữa Kiều Bích Ngọc và Cung Nhã Yến, và tất nhiên cũng nhìn ra Kiều Bích Ngọc đang cật lực phủ nhận mối quan hệ của bọn họ. “Vậy em cảm thấy giữa chúng ta là quan hệ như thế nào?” Ánh mắt nóng rực của Quách Cao Minh vẫn luôn dừng ở trên người cô, trầm giọng hỏi lại cô một câu. Kiều Bích Ngọc ngẩng đầu, cô không rả lời được. Anh nhìn ánh mắt kia của cô, rất quen thuộc. Vẻ mặt của anh đích, động tác, dung mạo cũng làm cho cô có cảm giác rất quen thuộc. Quách Cao Minh thật sự vẫn coi cô là cô của trước kia, ngữ khí vẫn rất vững vàng “Thanh Châu đã làm em bị thương, anh thay cô ta giải thích với em, hiện giờ Thanh Châu đã nhận được hình phạt xứng đáng cho tội lỗi của mình… Còn về những chuyển khác đã xảy ra, anh sẽ xử lý” Giọng nói của anh mang theo một loại kiêu ngạo, là trời sinh đã có, xa cách mà lạnh lùng, nhưng làm cho người ta nghe xong, lại thấy rất an tâm. Kiều Bích Ngọc thông qua lời nói câu từ đơn giản của anh, không hiểu sao trong lòng lại xuất hiện một chút cảm giác an toàn. Giống như chỉ cần có anh ở đây, bất luận là đã xảy ra chuyện gì, bọn họ đều có thể không cần lo lắng . Rất giống như từ tận đáy lòng cô đã có một sự tín nhiệm rất lớn với anh vậy. Kiều Bích Ngọc vừa nghĩ phải nói với anh cái gì. Làm thủ tục xuất viện đi, mau chóng đưa cô ấy về nhà” Quách Cao Minh đột nhiên xoay người không thèm để ý đến cô, giọng nói của anh có chút nặng nề, quay lại dặn dò dì Phương, hoàn toàn không có ý định muốn hỏi ý kiến của Kiều Bích Ngọc. “Vâng” Dì Phương nhìn thấy Quách Cao Minh thì trong lòng cũng thấy vô cùng cao hứng, lập tức dẫn theo một người giúp việc nữ đi ra ngoài làm việc. Mà Quách Cao Minh, anh cũng bước đi rất nhanh, trực tiếp đi ra khỏi phòng. Kiều Bích Ngọc giật mình tại chỗ nhìn theo, đến cả cơ hội để cô mở miệng nói chuyện cũng không có. Anh cứ như vậy đi mất rồi” “Hơi quá đáng!” “cái gì hả, không phải bác sĩ đã ¡ phải ở lại đây để quan sát vài ngày sao, vết thương trên ngực của tôi đến bây giờ vẫn còn rất đau!” Cô hiện tại là người bệnh, anh một chút cũng không lo lắng cho vết thương của cô sao. Kiều Bích Ngọc vô cùng phẫn nộ, người đàn ông này rõ ràng không thèm hỏi đến ý kiến của phụ nữ, đồ đàn ông gia trưởng “Tôi không thể nào thích anh được, tôi làm sao có thể gả cho anh được chứ!” Cô tức giận mảng 1. Cung Nhã Yến ngồi ở bên cạnh giường bệnh thấy một màn như vậy cũng chỉ có thể thở dài, chuyện xảy ra như vậy bà ấy cũng không biết phải giải thích như thế nào, tính tình Quách Cao Minh đúng là có chút khó hiếu. Mà mới vừa đi đến ngoài cửa phòng thì Quách Cao Minh nghe nghe thấy rất rõ ràng cô nói ra cái câu Tôi làm sao có thế gả cho anh được chứ, giọng nói của cô mang theo buồn bực và vài phần oán giận, bước chân của anh theo vậy cũng chậm lại vài bước. *… Cao Minh, vết thương trên ngực của Kiều Bích Ngọc thật sự rất sâu, lúc nấy anh nên từ từ nhẹ nhàng bình tĩnh nói chuyện với cô ấy” Lục Khánh Nam nhỏ giọng nói thầm, anh cảm thấy được vừa rồi Quách Cao Minh hoàn toàn không để cho Kiều Bích Ngọc có cơ hội mở miệng nói chuyện, làm như vậy thật sự là có chút không nên, dù sao Kiều Bích Ngọc bây giờ cũng đang là một người bệnh, hơn nữa thương tích cũng khá nặng. Bùi Hưng Nam võ lên vai của Lục Khánh Nam vài cái, ý bảo anh ta nói ít đi một chút, nhắc nhở một câu “Anh nói Cao Minh phải cùng cô ấy nói chuyện như thế nào đây, hai người mặt đối mặt sau đó rơi vào trầm mặc không nói gì à” Quách Cao Minh đi rất nhanh, cũng là vì để trốn tránh cái cảm giác của người xa lạ đầy xa cách này, người đàn ông nào khi từ bên ngoài trở về, đột nhiên thấy vợ của mình mất đi trí nhớ, quên đi chính mình mà không thấy khó chịu. Hiện nay biện pháp tốt nhất, có lẽ chính là làm giả vờ như cô vẫn là cô của trước kia, tiếp tục duy trì mối quan hệ giống như lúc trước. … sau đó nói với mọi người trong bệnh viện, tôi tới đây rồi” Sau khi Quách Cao Minh đi ra khỏi phòng bệnh, sắc mặt anh liền trở nên vô cùng khó coi, phân phó với mấy người vệ sĩ bên cạnh mình, ngữ khí chứa đầy phẫn nộ và tức giận “Tốt nhất là khiến cho bọn họ nhanh chóng làm cho rõ ràng chuyện này, vì sao lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn nay!” Người vệ sĩ xoay người, gật đầu, lập tức đi làm việc. *Cao Minh, anh cảm thấy đây là một sự cố trong quá trình chữa bệnh?” Bùi Hưng Nam có thể nghe ra ngữ khí kia anh, rõ ràng là đang nghi ngờ, Kiều Bích Ngọc bỗng nhiên lại quên mất bọn họ, như là có người đang cố ý làm như vậy. Quách Cao Minh không trả lời anh ta, bởi vì chính anh cũng không xác định được chuyện này có phải có người cố ý hay không.. Vào buổi chiều cùng ngày hôm đó, mọi người trong bệnh viện đều vô cùng khẩn trương, vội vàng tham gia vào cuộc họp trong căn phòng hội nghị, Quách Cao Minh cùng với viện trưởng và những người tham gia vào quá trình phẫu thuật cũng như những người có liên quan trong bệnh viện đang ngồi xuống nói chuyện với nhau. Viện trưởng của bệnh viện vô cùng cung kính với Quách Cao Minh, cẩn thận giải thích từng bước trong quá trình phẫu thuật, biểu đạt rõ ràng bệnh viện của bọn họ đã dốc hết sức để chữa trị người bệnh rồi, còn về phần vì sao người bệnh có di chứng dẫn đến mất trí nhớ, bọn họ nhất thời cũng thật sự không biết rõ nguyên nhân là gì. Bùi Hưng Nam ngồi ở trong phòng hội nghị, anh ta cẩn thận quan sát vẻ mặt của viện trưởng và nhóm y bác sĩ, bọn họ không giống như đang nói dối, cũng không có ý định muốn làm khó bọn họ, liền hỏi một câu. “Cái di chứng mất trí nhớ kia của Kiều Bích Ngọc, nó chỉ là tạm thời, hay là vĩnh viễn?” Vấn đề này mới là vấn đề trọng yếu mà bọn họ quan tâm. Quách Cao Minh nâng mi mắt, hung hăng nhìn về phía viện trưởng ở đối diện. Viện trưởng nghe câu hỏi liền khẩn trương lật xem bệnh án ở trên mặt bàn, trên trán toát ra một lớp mồ hôi, sau khi xem xét suy nghĩ một hồi lâu mới dám mở miệng “Căn cứ vào những bệnh án và trường hợp tương tự mà tôi đã được tiếp xúc qua, khả năng mất trí nhớ vĩnh viễn là khá lớn, nhưng vẫn có một số người vẫn có khả năng dần dần hồi phục lại kí ức… Viện trưởng cảm thấy vô cùng áp lực, ông ta không dám lừa dối nửa lời, không dám n‹ không biết , nên chỉ có thể trả lời theo cách uyển chuyển hơn một chút. “Con mẹ nó, lời này nói ra có khác gì không nói đâu cơ chứ!” Cảm xúc của Lục Khánh Nam lúc này như muốn bùng nổ rồi. “Từ sau khi cô ấy đi vào bệnh viện của ông, tiếp xúc quá tất cả những phương pháp chữa bệnh và chăm sóc, người bệnh đều phải có một bản ghi chép rõ ràng. Trong phòng phẫu thuật đã sử dụng những công cụ gì, dùng những thuốc gì đều phải giữ lại để ghi chép… Tôi sẽ phái người đi kiểm tra, các ngươi phải phối hợp theo cho tốt.” Nghĩ đến Quách Cao Minh vẫn đang giận dữ ở đây, anh ta liền đứng lên, lạnh lùng ném lại một câu, sau đó liền rời khỏi bệnh viện. *,„ Ý của anh ta là gì? Chỉ cần phối hợp mà thôi Sau khi Quách Cao Minh rời đi, mọi người trong phòng hội nghị đều khẩn trương lo lắng ghé sát vào nhau thảo luận. “Đều là do viện trưởng Phương, hại chúng ta sợ bóng sợ gió một trận’ “Anh chưa từng được tiếp xúc với Quách Cao Minh, nên anh không biết thủ đoạn của anh ấy, trước tiên dùng lí lẽ sau đó dẽ dùng tới vũ lực, một khi có chứng xác thực thì đến cơ hội để nói chuyện cũng không còn. Anh ấy hiện tại đang bình tĩnh phối hợp, thì nhất định cũng phải phối hợp theo, ngàn vạn lần đừng làm ra những chuyện không nên…” Viện trưởng Phương dù sao cũng là một người thận trọng “Không nhẽ chỗ máu mà chúng ta truyền vào có vấn đê?” ” Làm sao mà có chuyện gì được, lúc ấy người bệnh mất nhiều máu, Bùi Hưng Nam đã gọi điện thoại đặt trước máu RH để chúng ta chuẩn bị, sau đó người ở viện máu phía người đưa qua đây..” “Hiện tại đừng nghĩ nhiều như vậy, Quách Cao Minh yêu cầu để vợ của anh ấy lập tức xuất viện về nhà, mau nhanh chóng ký tên đồng ý đi, tiễn người ta đi nữa”
cha của cục cưng là một tổng tài