Viên kim cương Hope là một trong những món đồ trang sức nổi tiếng nhất thế giới, với lý lịch quyền sở hữu có niên đại gần bốn thế kỷ. Màu xanh lam hiếm hoi được ngưỡng mộ do một lượng nhỏ nguyên tử boron. Với trọng lượng 45,52 cara, kích thước đặc biệt của viên kim cương đã tiết lộ những phát hiện mới về sự hình thành đá quý. Trong 10 năm qua (từ 2010-2020), công tác xây dựng đội ngũ đảng viên ở nước ta đạt được nhiều kết quả quan trọng, góp phần xây dựng Đảng và hệ thống chính trị ở cơ sở trong sạch, vững mạnh, củng cố, tăng cường niềm tin của Nhân dân đối với Đảng và chế độ xã hội chủ nghĩa mà Nhân dân ta đang xây dựng. Trong năm học này, thầy Cường không nằm trong diện luân chuyển. Nhưng với tình yêu đối với học trò vùng cao, thầy vẫn tình nguyện viết đơn lên vùng cao Hướng Hóa dạy học. Trường cách xa nhà gần 150km, thầy được bố trí ở lại nhà ở tập thể giáo viên của trường. Cách sử dụng tinh dầu thông đỏ để uống: Ngày uống 1- 3 viên dầu thông đỏ, trước và sau bữa ăn 30 phút. Cách sử dụng tinh dầu thông đỏ trong trang điểm: Cách sử dụng tinh dầu thông đỏ trong trang điểm rất đơn giản, bạn chỉ cần trộn đều chút tinh dầu thông đỏ vào kem dưỡng da rồi thoa lên mặt rồi Tính chất: Xếp chồng 50, có thể giao dịch và bày bán, không ném ra, bán cửa hàng giá 1 lượng. Công dụng: Nguyên liệu dùng chế tạo trang bị Nhật Viên. Bảo Rương Trang Bị Nhật Viên (Khôi/Y/Hài/Yêu Đái/Hộ Uyển/Hạng Liên/Bội/Thượng Giới/Hạ Giới/Vũ Khí) Nguồn gốc: Chế WxeFT6I. HomePhim mớiCuồng Tình Cuồng Tình là bộ PHIM phát hành vào năm 1983, được sản xuất bởi điện ảnh Hồng Kông. Phim được chỉ đạo bởi đạo diễn Lê Đại Vĩ cùng sự tham gia của các diễn viên Mạch Đức Hòa, Oda Kaoru, Shindo Emi, Tăng Giang, Trần Huệ Mẫn, Trần Lị Lị. Ngoài ra, phim hay Cuong Tinh thuộc thể loại Phim 18+, Tâm lý. Mời các bạn đón xem Cuồng Tình tại thân là một cảnh sát làm cai ngục, tuy nhiên lại có mối quan hệ mật thiết với một đại ca của băng đảng 14K, Trần Huệ Mẫn dần “nhúng tràm” khi trở thành tay trong cho băng đảng xã hội đen khét tiếng này để rồi bị đuổi khỏi ngành, chỉ chưa đầy chục năm trong giới xã hội đen, ông trở thành ông trùm của băng 14K. Thế nhưng, làm giang hồ là chưa đủ, ông bén duyên với điện ảnh, năm 1976 đóng chung phim với Lý Tiểu Long và Bạch Bưu, tới năm 1983 nhận được đề cử cho giải Nam diễn viên chính xuất sắc tại LHP Kim Tượng, cũng trong năm này ông góp mặt trong bộ phim 18+ Cuồng Tình – một trong những bộ phim cấp 3 tiêu biểu trong năm của điện ảnh Hong truyện của Cuồng TìnhTrong Cuồng Tình, cô nàng Wendy Yamazaki Shindo Emi là một ca sĩ nổi tiếng của Nhật Bản và được khán giả hết sức yêu mến với tài năng và sự ngây thơ của mình. Vài năm trước, cô có người bạn trai Hong Kong tên Charlie Cheng Trần Huệ Mẫn, nhưng cô đã từ bỏ tình yêu đó vì muốn phát triển sự nghiệp. Wendy luôn dành tình cảm cho em gái Chie Yamazaki Oda Kaoru của mình, và lần này cô đến Hong Kong cùng với em gái cô để làm khách mời đặc biệt trong cuộc thi hát dành cho những ca sĩ đây, Wendy gặp lại người tình cũ Charlie Cheng tại một buổi lễ khai trương, và Cheng dường như không gặp những điều may mắn trong cuộc sống. Mặt khác, tay thiêu gia giàu có người Hong Kong tên Triệu Công Tử rất thích Wendy , nhưng Wendy lại một lòng một dạ với Cheng nên Triệu Công Tử đã lợi dụng Chie để gài bẫy nhằm đạt được mục đích của mình … Đạo diễnDiễn viên Từ khóaPhim Cuong Tinh 1983, Cuồng Tình HD Vietsub, Cuong Tinh Vietsub Thuyết minh, tải phim Cuồng Tình tập HD Vietsub Thuyết minh, Download Cuong Tinh tập HD Vietsub phimmoi, tvhai, subnhanh, biphim. Phim liên quan Lướt Phim TV - Xem phim Hong Kong, phim Hàn Quốc cũ Vietsub thuyết minh VIỄN CỔ CUỒNG TÌNH Tác giả Miêu Nhãn Hoàng Đậu Converter ngocquynh520 Nguồn Converter Diễn đàn Lê Quý Đôn Edit MÈO XÁM Thể loại Xuyên không, Hài_ Biến thái, sắc Nguồn MÈO XÁM & CỨ ĐIỂM MÈO HOANG * Lưu ý Vì truyện này thuộc thể loại khá mới, cảnh nóng rất nhiều, đọc rất dễ xịt máu mũi, nên yêu cầu độ tuổi từ 18+ trở lên. VĂN ÁN CHÍNH VĂN Chương 1 * Chương 2 * Chương 3 * Chương 4 Chương 5 * Chương 6 * Chương 7 Chương 8 * Chương 9 Chương 10 * Chương 11 * Chương 12 Chương 13 * Chương 14 * Chương 15 Chương 16 * ¯`’•.¸Chương 17¸.•’´¯ * Chương 18 Chương 19 * Chương 20 * Chương 21 Chương 25 * Chương 23 * Chương 24 Chương 25 * Chương 26 * Chương 27 ¯Chương 28¯ * Chương 29 * ¯Chương 28¯ Chương 31 * Chương 32 * Chương 33 ¯`’•.¸Chương 34 * Chương 35 * Chương 36¸.•’´¯ Chương 37 * Chương 38 * Chương 39 Chương 40 * ¯`’•.¸Chương 41¸.•’´¯ * Chương 42 Chương 43 * Chương 44 * Chương 45 Chương 46 * ¯`’•.¸Chương 47¸.•’´¯ * Chương 48 Chương 49 * Chương 50 * Chương 51 Chương 52 * ¯ Chương 53 ¯ * Chương 54 Chương 55 * ¯`’•.¸Chương 56¸.•’´¯ * Chương 57 Chương 58 * Chương 59 * Chương 60 Chương 61 * Chương 62 * Chương 63 Chương 64 * Chương 65 * Chương 66 Chương 67 * Chương 68 * Chương 69 Chương 70 * hương 71 * Chương 72 Chương 73 * Chương 74 * Chương 75 Chương 76 * Chương 77 * Chương 78 Chương 79 * Chương 80 * Chương 81 Chương 82 * Chương 83 * Chương 84 Chương 85 * Chương 86 * Chương 87 Chương 88 * Chương 89 * Chương 90 Chương 91 * Chương 92 * Chương 93 Chương 94 * Chương 95 * Chương 96 Chương 97 * Chương 98 * Chương 99¯ ¯`’•.¸Chương 100¸.•’´¯ TẢI XUỐNG VUI LÒNG ĐĂNG NHẬP Tên khác Tình trạng Nguyên Bản F Tên tiếng trung Tác giả Miêu Nhãn Hoàng Đậu Text Cuong Nguyen Convert Cuong Nguyen Ebook Sắc Lang Nội dung Đồng thoại, một cái tình dục biến thái cao chỉ số thông minh cô gái, bất hạnh xuyên qua đến Viễn Cổ thế giới, này… Đây là nhân sinh trung lớn nhất chén cụ ~! Làm cho nàng còn như thế nào sống nha ~? Nàng, nàng vĩ đại giấc mộng a – Nữ chủ là một cái biến thái nhân loại sinh vật, nam chủ cũng không là lệ thuộc loại nhân loại sinh vật. Đó là một Tiểu Bạch thoải mái ngọt ngào lôi nhân về du lịch cùng phấn đấu Văn Văn ~ theo tiêu đề thượng biểu hiện này Văn du lịch cùng phấn đấu phương hướng tuyệt đối là làm ruộng ~! =^^= Mấu chốt từ Đồng thoại, Chiến Kỳ, Niết Thế đẳng, phối hợp diễn không nhìn chi Lưu ý Ebook có hình ảnh và nội dung nhạy cảm, đề nghị cân nhắc kỹ trước khi xem, kẻo tinh tẫn nhân vong. Edit MÈO XÁM Nguồn Mèo Xám & Cứ Điểm Mèo Hoang This slideshow requires JavaScript. Chương 1 Phát Sinh “Đồng Thoại, cuốn tiểu thuyết tiếp theo của cậu bao lâu mới có thể ra thị trường?” Bạch Thủy Tâm mặt không đổi sắc nhìn màn hình chuyển động, miệng mấp máy hỏi, tròng mắt không hề liếc xuống. “Tháng sau.” Đồng Thoại không chút để ý đáp, trên tay nhanh chóng ghi chép các động tác của nhân vật chính trong phim A vào vở làm tư liệu sáng tác. Trầm Ngọc ló mặt, chen vào nói “Đồng Thoại, cậu chỉ mong xem phim A tích lũy kinh nghiệm sống sớm hày muộn cũng hết thời, làm cho người ta chán nản.” “Cậu không phát hiện mình còn nghiên cứu một số lượng lớn các bộ sách dạy xxx sao?” Đồng Thoại ngẩng đầu, trên mặt có vài phần đắc ý. “Không, như vậy còn chưa đủ, chung quy toàn là lý luận suông.” Không nghĩ tới Trầm Ngọc trực tiếp hắt cho nàng một chậu nước lạnh. “Ý của cậu là —–” Đồng Thoại khép lại vở, hai mắt nheo lại. Trầm Ngọc gật đâu, “Đúng, còn cần chính câu trực tiếp cảm nhận.” “Cái gì?” Đang xem TV Bạch Thủy Tâm nghe vậy nhảy dựng lên, “Thực….. Chân thật……… Thực cảm…… Cảm thụ! Cậu muốn nói là…….. Muốn Đồng Thoại……… Đi…………” Nàng cà lăm ngay cả nói cũng không thuận. “Không sai, chỉ có như vậy, mới có thể viết ra càng chân thật, càng tạo ra một tác phẩm động lòng người.” Trầm Ngọc phe phẩy ngón trỏ thon dài trắng mịn, thần sắc gian tà lộ ra vài phần tà khí cùng mị khí, tuyệt không giống một cô gái mười sáu tuổi thuần khiết. “Cậu nghĩ là tớ không muốn hả, vậy công cụ đâu? Nơi đó có tốt để tìm, cũng không thể tùy tiện nói với một người đàn ông đi.” Đồng Thoại có chút bất đắc dĩ bĩu môi, lại nói “Chuyến đi quán bar vào tháng trước, còn nhớ một tên con trai đi qua, không nghĩ tên đó thoạt nhìn mạnh me như vậy, mà cái kia lại không có “tác dụng”, không chen lọt, cuối cùng xám xịt rời đi còn hướng tớ rít gào xử nữ thì cần gì nam nhân, thực con mẹ nó xui xẻo hết mức. Ai, hiện nay đàn ông vô dụng nhiều lắm, đều là họa kích thích, gây ô nhiễm môi trường, nếu có thể tới cổ đại tìm hiệp khách chơi đùa, nhất định sẽ phi thường phấn khích kích thích.” Dứt lời, nàng lại thở dài. Bỗng xem xét Trầm Ngọc vẻ mặt nở nụ cười giả tạo, dị thường khẳng định nói “Lúc trước là người nghe kiêm độc giả trung thành của tớ, cậu hôm nay bỗng đưa ra dị nghị, mười phần là cậu đã làm rồi, hơn nữa cảm giác cực kì tốt đúng không? ” “Không…………… Không thể nào?” Bạch Thủy Tâm khóe miệng run run, không dám tin nhìn về phía Trầm Ngọc. Mới nghe Đồng Thoại nói câu đàn ông “làm việc” chưa thành do bị vô dụng đã chấn kinh rồi, tệ hơn nữa là Trầm Ngọc đã nâng cao một bước, sớm bước vào giai đoạn thực chiến. Trái lại chính mình dùng nửa năm dũng khí mới dám xem hành vi xxx, không khỏi có chút hổ thẹn. “Bạch Thủy Tâm, tớ đã làm, nhưng cậu cũng không cần phải bắt buộc bày ra một bộ mặt rút gân ngu xuẩn đi.” Trầm Ngọc đích thân xuống tay vặn vặn vẹo vẹo da mặt Bạch Thủy Tâm đang ngồi dưới giường. “Khi nào làm? Đối tượng là ai? Còn không thành thật khai báo!” Đồng Thoại kéo lại tay nàng, vẻ mặt hưng phấn. “Đúng, nói mau!” Bach Thủy Tâm cũng không ức chế nổi tò mò thúc dục. “Thật muốn nghe?” Trầm Ngọc giương cao lông mày. Dưới giường hai người cùng nhau dùng sức gật gật đầu. “Nếu tớ nói đối tượng là một yêu hồ thì sao?” A? Yêu hồ? Đồng Thoại cùng BạchThủy Tâm há to miệng. “Lúc Lục Nhất kết hôn, tớ tự mình bơi tại “Shangri – La”, sự tình liền phát sinh ở ngày hôm sau……………….” Trầm Ngọc ánh mắt dần dần mờ sương, lâm vào trong hồi ức. Thời gian lẳng lặng trôi qua, Bạch Thủy Tâm càng ngày càng há to miệng, Đồng Thoại ánh mắt càng ngày càng tỏa sáng, Trầm Ngọc rốt cục cũng nói xong câu chuyện kỳ tình Tình yêu kì lạ của mình. “Lúc gần đi, hắn và tớ ước hẹn, năm năm sau nhất định tới cưới ta.” Kết thúc, Trầm Ngọc ngọt ngào bổ sung câu cuối cùng. Đồng Thoại con mắt lòng vòng xoay chuyển, mũi khẽ hừ, nói “Trầm Ngọc, tớ tuy rằng được gọi là “Đồng Thoại”, không hẳn sẽ tin vào đồng thoại, thêu dệt một câu chuyện cổ tích ly kì động lòng người như vậy thật làm khó cậu rồi.” “Đúng, quả thật giống “Đầm rồng hang hổ”.” Bạch Thủy Tâm cũng ngơ ngác gật đầu phụ họa. “Tớ làm gì phải thêu dệt, đây là sự thật. Tớ – Trầm Ngọc chưa từng ở trước mặt các cậu nói dối qua.” Trầm Ngọc tuyệt không nghe người khác lên án là vô lý, thản nhiên nói. “Trầm Ngọc, chúng ta cũng không phải là các bé nữ sinh thích nằm mơ.” Đồng Thoại sắc mặt đoan chính. “Tớ biết, cậu chỉ biết ảo tưởng biến thái, sắc nữ.” “Ít nhất, tớ thực tế, ba người chúng ta đều sinh hoạt tại thế kỉ hai mươi mốt là người hiện đại văn minh, chỉ số thông minh đều cao tới hơn hai trăm, chuyên về nghiên cứu khoa học, làm sao có thể vớ vẩn dễ dàng tin tưởng trên đời này có yêu hồ tồn tại? Cậu nếu không gạt người, vậy nhất định là choáng váng sinh ra ảo giác, cũng chính là giai đoạn cuối cùng của chứng vọng tưởng.” Đồng Thoại lời lẽ chính nghĩa chỉ trích nói. “Đồng Thoại nói đúng, tớ cũng không thể tin.” Bạch Thủy Tâm nhanh chóng chặt đứt. “Xác thực như là “Đầm rồng hang hổ”. Ngay từ đầu tớ cũng như vậy không tin, cũng hoài nghi chính mình bị vọng tưởng, nhưng cuối cùng chuyện thực rõ ràng trước mắt khiến tớ không thể không tin.” Trầm Ngọc nhảy xuống giường, bưng chén lên uống một ngụm, nói tiếp “Đồng Thoại, cổ vượn có thể tiến hóa làm “con người”, vậy những động vật khác thì sao? Thật sự không thể tiến hóa sao? Trong truyền thuyết phương Tây, Vampire nói không chừng lại là tiến hóa của một loài sinh vật khác. Chuyện xưa ai có thể nói rõ? Ai lại nghiên cữu kĩ càng? Như tớ nói, khủng long không chừng vẫn còn một chi may mắn còn tồn tại tiến hóa thành “khủng người”. Chính là thân thể tiến hóa có chút sai biệt, tỷ như có siêu năng lực. Vũ trụ này, thế giới này có rất nhiều bí mật, chúng ta phải học được tin tưởng những chuyện tựa hồ là không có khả năng xảy ra, như vậy nghiên cứu khoa học mới có thú vị.” “Có đạo lý.” Bạch Thủy Tâm đối với Trầm Ngọc bội phục. “Hừ, muốn tớ tin tưởng, trừ phi đem toàn bộ quá trình cậu và yêu hồ làm tình kể rõ ràng, cái gì gọi là cảm giác rất tuyệt, phiêu phiêu dục tiên. Như vậy mới là một người giữ chữ tín.” Trầm Ngọc nghe vậy sửng sốt vài giây, bỗng dưng cười ha hả, “Ông trời của ta a, nguyên lai cái tên này đã sớm tin, đơn giản là không hài lòng ta đối với trọng điểm nói mơ hồ mới làm khó dễ người, ha ha ha ha ha…………..” Nàng cười đến thiếu chút nữa sặc nước miếng, “Đồng Thoại, không phải tớ không muốn nói, mà là không có cách nào nói, nói ra liền biến vị a, cậu cũng biết tớ làm văn không được tốt lắm.” Nàng cười lăn cười bò trên giường. “Cậu ——-” Đồng Thoại vẻ mặt đỏ bừng, sau một lúc lâu rống to “Cười cái rắm nha, nghỉ hè tớ liền đạo thành, cậu có thể đi gặp gỡ yêu hồ của cậu, tớ không tin tớ gặp không được cái lang nhân!” Nàng nghiêng đầu căm giận nằm vật xuống giường, chỉ đển lại Bạch Thủy Tâm ngốc đứng tại chỗ, nhất thời còn không hiểu rõ tột cùng tại sao lại ra thế này. Đồng Thoại không biết một cái quyết định này thực sự cải biến vận mệnh của nàng. * * * Nghỉ hè vừa đến, Đồng Thoại khẩn cấp lập kế hoạch đị tới Thành Đạo. Dọc đường đi, nàng cực kỳ hưng phấn, cũng không ngại gió núi thổi mạnh, mở rộng cửa kính xe nhằm thẳng phía ngoài thò người ra, hiển nhiên một bộ chưa thấy qua rừng sâu núi thẳm người thành thị. Người ngồi cùng xe đối với nàng xem thường nội quy không phát hiện, dù sao nàng chỉ kém không hướng về phía sâu thẳm núi xanh hô to “Yêu hồ, lang nhân ở nơi nào, mau tới tìm ta a!” Làm xe đang chạy nhanh tại con đường cực kì nguy hiểm ở núi Nhị Lang thì thảm kịch trong nháy mắt xảy ra. Sườn núi bỗng nhiên lở đá, lái xe vì tránh đá rơi mà vung mạnh tay lái, xe phút chốc hướng vách núi đen sâu không thấy đáy mà phóng đi. Ở bên trong những tiếng hét thê lương chói tai, mấy cái bống người theo cửa kính xe nhảy đi ra, theo xe cùng nhau rơi xuống đáy vực tràn ngập mây mù…. Bên tai vang lên vù vù tiếng gió gào thét, tựa hồ đang cười nhạo mình sắp đến bi thảm kết cục. Đồng Thoại nhắm chặt hai mắt, thật sự bội phục mình lại còn có thể ở tình huống sống chết này mà bình tĩnh vì chính mình đọc điếu văn, Thẳng đến nghe được thanh âm phù phù thật lướn, thân thể chợt ngâm trong làn nước lạnh lẽo. Nước? Nàng mừng như điên ra sức giãy dụa, vùng vẫy, tưởng bơi lên bờ, nhưng lập tức phát hiện hai chân hai chân bị một vật nặng thật lớn cuốn lấy, làm nàng giãy dụa như thế nào cũng vô ích, vẫn kéo nàng nhắm thẳng dưới nước chìm. Trời muốn quên ta! Đồng Thoại chỉ kịp lướt qua trong đầu những lời này liền bị cảm giác hít thở không thông cắn nuốt. Chương 2 Về thời xưa gặp đại tổ tông Trăm năm, ngàn năm, vạn năm, thương hải tang điền, vạn vật tự nhiên bị một cỗ lực lượng vô hình đưa đẩy, cải biến, thay đổi trong chớp mắt, duy nhất không biến đổi chính là ông Mặt trời thức dậy phương Đông, đi ngủ về phía Tây. Mặt trời giữa trưa đủ sức mạnh xuyên qua lớp lớp cành lá, rơi rọi trên thảm cỏ xanh, chiếu sáng trong suốt nước sông, cũng chạm tới người đang nằm ở bờ sông. Đồng Thoại chậm rãi mở to đôi mắt, đập vào mắt là tầng tầng cành lá sum suê cùng một chút ánh sáng Mặt trời, quanh quẩn chóp mũi là một cỗ hơi ẩm ướt sũng. Không chết? ! Nàng bỗng nhiên ngồi dậy, không thể tin nhìn từ trên xuống dưới đánh giá chính mình Trừ bỏ toàn thân ướt đẫm, nửa điểm vết thương cũng không có. Nguyên lai cái vật nặng kéo nàng chìm xuống là một cái ba – lô leo núi thật lớn, giờ phút này coi như xuất hiên kỳ tích vẫn còn quấn trên đùi phải của nàng, theo nàng lên bờ. May mắn! Thật sự là cực kỳ may mắn! Nhất định là trước khi xuất phát nàng ở Thù Văn viện đốt hương cầu may, sau khi trở về nhất định đốt hương mừng tai qua nạn khỏi. “Ha ha, ta không chết! Tuyệt ha. Ta còn… còn sống ! Tuyệt vời, ta không có chết…………. ” Mừng như điên khi sống sót qua tai nạn khiến thần kinh Đồng Thoại xuất hiện dị thường, cứ ngồi ở bờ sông cười lớn không ngừng, lặp đi lặp lại những lời giống nhau như bị chạm mạch . Ước chừng qua nửa tiếng, nàng mới từ trong điên cuồng tỉnh táo lại. “Sống sót sau tai nạn cảm giác thật thích ngây người ! ” Nàng phủi phủi ngực đánh giá bốn phía. Chung quanh đều là cây đại thụ cao vút tầm mây cùng những lùm cây rậm rạp, cành lá chi chít, che phủ đại bộ phận ánh nắng Mặt trời, nên bốn phía ánh sáng có vẻ âm u. Dưới đất tất cả đều là cỏ cùng một lớp dày lá rụng, dưới gốc cây là lớp dày cỏ rêu bao trùm lấy những cành khô, phát triển mạnh mẽ. Bên rìa rừng là một con sông nhỏ, nước sông trong suốt thấy đáy, có thể liếc mắt một cái trông thấy trong nước những con cá bơi tới bơi lui, đáy sông cát đá ánh nhiều điểm bạch quang màu bạc. Thiên nhiên tươi đẹp cỡ nào a! Đồng Thoại cảm thán, chẳng lẽ sau khi lật xe, nàng bị trôi tới trung tâm rừng ? Dù vậy, trước mắt phải giải quyết bộ quần áo ẩm ướt này. Nàng mở ra ba – lô leo núi bên chân, lại thất vọng khi phất hiện bên trong chỉ có quần áo nam, một cái quần đùi lại rất ẩm ướt, ngoài ra tất cả đều là đồ ăn cùng với một cái kính viễn vọng. Xem ra đồ ăn chốc nữa không cần phải lo, nhưng quần áo ướt sũng dính vào người quả thật rất khó chịu. Nàng lại nhìn bốn phía, nơi này thật ít có dấu chân người đặt tới, dị thường âm u. Vì thế yên tâm mà cởi quần áo, vắt tại một đầu cành cây phơi nắng, chính mình cũng tìm một chỗ đầy ánh Mặt trời trên mặt cỏ, trải lên quần áo nam ngồi xuống, nhàn nhã thích thú ăn bánh bích quy bên trong ba – lô. Đột nhiên, từng tiếng lớn chấn vang từ trong rừng rậm truyền tới, càng ngày càng gần. Sao lại thế này ? Đồng Thoại theo bản năng nhay lên, nhanh chóng trốn dưới một gốc cây đại thụ, cảnh giác nhìn chăm chú vào phương hướng truyền tới tiếng động. Tiếng động từ xa tới gần, kèm theo một trận bùm bùm thanh âm cành gẫy, một đám quái vật lớn xuất hiên. Đó là – Voi. Không, không phải ! Đồng Thoại lập tức phủ định. Loại động vật này tuy rất giống voi, nhưng so với voi lại lớn hơn, răng nanh lại dài ít nhất là ba thước, cong cong hướng lên trên, cái này sao có thể là voi ? A ! Không, một hình vẽ đột nhiên trong đầu hiện ra. Đó là voi, đó là loài voi cổ đại đã sớm bị diệt vong —- Voi Ma – mút ! Này—– Điều này sao có thể ?! Voi Ma – mút sinh sống tại mấy trăm vạn năm trươc, bây giờ trên Địa cầu sớm diệt vong hoàn toàn nha ! Nhưng trước mắt rõ ràng là một đàn, sao lại thế này ? Rừng rậm Trung Quốc thế kỷ hai mươi mốt sinh ra một đàn voi cổ ? Chính mình xuất hiện ảo giác sao ? Đồng Thoại dùng sức dụi dụi con mắt, đám voi kia không – không hề biến mất, ngược lại còn tại bên sông vui đùa. Nếu chúng thật sự tồn tại, giới khoa học sao không hề có chút tin tức nào ? Nếu tất cả đều là chân thật, vậy chỉ có một khả năng. Đồng Thoại nhịn không được sợ run cả người, mồ hôi lạnh theo thái dương ròng ròng chảy xuống. Thời không nghịch chuyển ! Mình nhất định trong lúc đó đã vô ý chạm tới lỗ hổng thời gian, nghịch chuyển quay về trăm vạn năm trước kia ! Đối với khoa học nghiên cứu, nàng hiểu được thời không thật sự tồn tại một lỗ hổng thần bí, hằng năm trên thế giới đều có rất nhiều người mất tích, trong đó không thể loại trừ sự kiện rơi vào lỗ hổng thời gian. Mà khoa học gia vẫn tận sức nghiên cứu cơ chế thời không, kỳ thật cũng chính vì chế tạo lỗ hổng thời gian. Nhưng vì sao loại bất hạnh này lại phát sinh trên người nàng ? Trên thế giới không phải có hơn sáu tỷ người sao ? Nàng chỉ nói cho vui hy vọng quay trở về thời cổ đại tìm đại hiệp chơi đùa. Vấn đề đây là cổ đại sao ? Tuy rằng không thể biết thời gian cụ thể, nhưng ít ra có thể phán đoán tuyệt đối là trăm vạn năm trước kia. Lúc này động vật nguyên thủy lớn đáng sợ, nhân loại lại mới tiến hóa vẫn còn nguyên thủy. Nếu thời gian là 200 vạn năm trước, thì là giai đoạn đầu của người vượn ; nếu thời gian là 160 vạn năm trước trở lại, thì là giai đoạn cuối của người vượn, Trung Quốc nổi danh người Vân Nam là sinh sống ở 170 vạn năm trước. Người vượn ? Ông trời, nàng nhưng lại cùng thời đại vời tổ tông thời xa xưa ! Ai tới tha nàng đi, nàng chẳng qua là người yêu thích nghiên cứu khoa học, nghiên cứu ái tình một tiểu nữ sinh bình thường mà thôi, chẳng qua ước mơ cũng có thể giống như Trầm Ngọc đến đoạn yêu hồ, lang nhân yêu cái gì, cũng không tính là phạm Thiên luật đi, tại sao phải được đến cả Thần thời gian “Ưu ái” như thế ? Nàng cũng không phải nhà khảo cổ học, đối với tiền sử gì đó một chút hứng thú cũng không có ! Nghĩ đi nghĩ lại, Đồng Thoại cũng thấy muốn rơi nước mắt, cảm thấy cái mũi đau xót, hốc mắt nóng lên, hai dòng nước mắt cực đại dâng ra. Không gặp được bạn bè, không còn được làm các thí nghiệm khoa học yêu thích nữa, tiếp theo, quan trọng nhất là nàng không còn có thể trải qua nam nữ hoan ái sẽ chết nơi dị không tha hương, điều này làm sao nàng có thể cam tâm ? Sao không tuyệt vọng ? Nếu sớm biết sẽ phát sinh ra chuyện này, lúc trước nên bám riết ở quán bar câu nam nhân, bây giờ nói gì cũng chậm, hết thảy đã tan thành bọt nước ! Đồng Thoại dựa vào thân cây lặng lẽ rơi lệ. Trong lúc bi quan, một đạo linh quang chợt lóe, nàng…… Nàng có thể thử tìm một lão tổ tông tiến hóa hơi chút thuận mắt. Ý nghĩ này nhanh chóng an ủi tâm hồn bị thương của nàng, cũng làm nàng trở nên bình tĩnh, cảm xúc sợ hãi dần dần biến mất. Chỉ số thông minh cao cùng với tính cách già dặn khiến cho nàng thành thục bình tĩnh không phù hợp với tuổi thật, cũng bị ánh mắt soi mói của mọi người làm khó chịu, nhưng bây giờ nàng lại không thể không cảm tạ chúng nó. Loại sự tình này nếu phát sinh ở trên một người bình thường, sợ là đã không chịu được mà nổi điên. Khôi phục đầu óc tỉnh táo trong nháy mắt quyết định, mạng chỉ có một lần, dù có như thế nào, đều phải cố gắng sinh tồn, thực hiện giấc mộng của mình. Đồng Thoại nín thở chậm rãi chờ đám động vật to lớn kia rời đi. Đàn voi ở bờ sông chơi đùa đủ, lại quay đầu hướng về chỗ sâu trong rừng rậm rầm rầm đi tới, chỉ có một con còn tham luyến nước sông mát lạnh, chậm chạp không chịu đuổi theo đội ngũ. Chỉ còn một con voi nhỏ, hẳn là không có vấn đề gì đi ? Đồng Thoại thầm nghĩ, cẩn thận từ chỗ ẩn thân đi ra. Vừa đi ra, chợt nghe một trận rầm rầm rập rập thanh âm, bốn phía đột nhiên nhảy ra mười mấy động vật hình người nhe răng trợn mắt, mỗi người tay nắm một trường mâu là bằng tảng đá, rất nhanh đem voi con bao vây lại. Những động vật hình người này vóc dáng nhỏ gầy, trán thấp bằng phẳng, xương gò má cao, cằm vươn về phía trước, xương mũi khoằm khoằm, đặc thù điển hình của vượn người giai đoạn cuối. Lão tổ tông ! Đây đúng là đám người nàng phải tìm, cũng tính gia nhâp vào – lão tổ tông ! Thật sự là mèo mù vớ cá rán , tìm được hoàn toàn không mất công sức. Đồng Thoại mừng rỡ giơ lên tay muốn tiếp đón, lại đột nhiên phát hiện mười mấy lão tổ tông này người người lộ vẻ mặt hung hãn, ánh mắt tham lam tại chính mình cùng voi con đảo quanh. Rất rõ ràng, nàng cũng bị bọn họ coi là con mồi. ’ Nha nha hú !’’ Đám người vượn phát ra tiếng gầm rú kỳ quái, vây quanh nàng cùng voi con di chuyển. ’Đừng……… Đừng như vậy, ta……….. Ta cũng vậy……………….. Là người.’’ Đồng Thoại cố gắng cười, vô số giọt mồ hôi lạnh không ngừng theo lỗ chân lông thoát ra, ’Ta…………… Ta là……………thời đại sau của các ngươi………………….. — Nha !’’ Nàng thất thanh thét chói tai, hoảng sợ thấy một cây trường mâu hướng mình đâm tới. Thân thể theo bản năng hướng bên cạnh né tránh, khó khăn lắm mới né được hung khí, Nhưng mà bất hạnh vẫn theo sát, dưới chân vừa trượt, thân thể mất thăng bằng ngã trên mặt đất, đầu đập phải khối đá cuội, người cứ như vậy ngất đi. Minh Mị vẫn cho rằng Diêm Thần lấy mình, là vì cảm động bởi tình yêu chân thành qua nhiều năm của cô. Sau này, cô mới biết thì ra tất cả chỉ là cô suy nghĩ nhiều. Minh Mị vẫn cho rằng tính tình Diêm Thần lạnh nhạt, đối với ai cũng lạnh lùng. Mãi cho đến khi cô chết, cô mới biết không phải anh không có trái tim, chẳng qua là trái tim anh chưa bao giờ thuộc về cô. - Thật lâu sau đó, Minh Mị chợt hiểu ra, cái giá của yêu thật lòng, thật sự chỉ có hai bàn tay trắng. Sống lại lần nữa, cô vốn định không tiếp tục dây dưa, có điều bánh xe vận mệnh vẫn quay, cô vẫn gả cho Diêm Thần. Vậy thì tương kính như tân, sống tốt cuộc đời mình. "Diêm Thần, em không nên chờ đợi tình yêu của anh, hi vọng xa vời, đó là lỗi của em." Tất cả đều tan thành mây khói ở thời khắc cô chết đi. - Diêm Thần rất ít khi xem ti vi, gần như không xem gameshow. Khi anh thấy vợ của mình cười cười nói nói, bày tỏ tình yêu thắm thiết với một người đàn ông khác trong một gameshow có tên là > Anh mới phát hiện, thì ra cô đã hoàn toàn buông bỏ, chẳng thèm để ý đến anh. Khoảnh khắc ấy, Diêm Thần nhận ra, anh không cam lòng cỡ nào. - Đây là câu chuyện về anh chàng tự gây nghiệt không thể sống, hết lòng truy thê bù đắp lỗi lầm xưa. Tác giả nhắc nhở1. 1vs1 SC2. Nhân vật nam chính có vẻ tra, kỳ thật thâm tình ẩn Viết 5c không có thịt nhưng tôi không bỏ Trong có vẻ ngược, nhưng thật sự ngọt văn, tin tôi.

vien co cuong tinh