Let's go ngay thôi nào! "Mật ngọt hôn nhân" - Cuốn truyện ngôn tình lãng mạn được nhiều người yêu thích. Khi mới đọc tác phẩm này, bản thân mình nhận thấy truyện không có nhiều tình tiết gay cấn hay cốt truyện khác lạ. Đây là tác phẩm ngôn tình đơn thuần, nhưng
Lê Phương và Trung Kiên. Nữ diễn viên Lê Phương đến với Trung Kiên sau cuộc hôn nhân đổ vỡ với diễn viên Quách Ngọc Ngoan. Cô và ông xã kém 7 tuổi kết hôn năm 2017 sau 2 năm yêu nhau. Mối tình của Lê Phương và Trung Kiên cũng đã từng vấp không ít rào cản từ nhiều phía
Thể loại: Hiện đại, gương vỡ lại lành, ngược nhẹ, sủng ngọt, sạch, nam chính thâm tình, cảm động, HE Độ dài: 64 chương + 3 ngoại truyện. Truyện Cuộc Hôn Nhân Ấm Áp review. Hàng Tiểu Ý và Thiệu Thành Hi yêu nhau từ năm cô cấp 3, anh đại học.
Tên tác giả :thập tứ. • ĐN • Tokyo Revengers. 4.7 | . Hi~ chào mọi ngừ bộ truyện típ theo của tui đây tui ko coi j nhìu nên mong moii người giúp đỡ. Truyện này do thập tứ cho phép NovelToon đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập
Trên trang cá nhân, nữ diễn viên nhiều lần đăng tải bức ảnh gia đình 3 người, cho thấy cuộc sống hôn nhân hạnh phúc, ngọt ngào. ADVERTISEMENT Về phía nam diễn viên Thái Viễn Hàng, anh cũng là gương mặt quen thuộc khi từng góp mặt trong các phim "Tây Du Ký" (vai Đường Tăng
LoioC6X. Tên gốc Ngọt Hôn Hắn Như Vậy SủngThể loại Giới giải trí, Cưới trước yêu sau, Hào môn thế gia, Ngọt, 1v1, Le Ciel tên cũ Thất Gia TộcBìa Wikidich – AprilCouple Tiêu Mộ Viễn, Giang án Tiêu Mộ Viễn là công tử nhà giàu, là người thừa kế tập đoàn Đông Tinh, không chỉ có gia thế, có tài phú, còn cực kì đẹp trai, khí chất lạnh lùng cao ngạo khiến vô số phái nữ điêu đứng, năm nào cũng đứng đầu bảng xếp hạng người đàn ông độc thân kim cương muốn được gả nhất. Tới khi mọi người biết anh kết hôn, toàn thể fans nữ, fans lão bà ôm đầu khóc rống…Sau đó, họ biết được Tiêu phu nhân thì ra chỉ là nàng lọ lem không chút tiếng tăm, mọi người hồ hởi mong chờ ngày họ ly mãi, đợi mãi… cuối cùng lại phát hiện cô bé lọ lem ấy không ngừng tạo ra các kỷ lục phòng bán vé, nhoáng một cái đã trở thành đạo diễn nổi tiếng?Ảnh chụp khi hai người cùng tham gia hoạt động truyền thông bị lộ ra ngoài, Tiêu Mộ Viễn lập tức bị đưa lên hot search Tiêu thiếu gia cuồng vợQuần chúng ăn dưa Cô bé lọ lem thần thánh trong mắt mọi người rõ ràng là nữ thần vừa có tài vừa sắc, hơn nữa còn được chồng sủng lên tận trời!Văn án cũMột ngày kia, Tổng giám đốc Tiêu âm thầm cùng vợ tham gia một hoạt động liên hoan Giang Nhiễm từ trên sân khấu đi xuống, anh đang đợi ở lối đi nhỏ, ôm eo cô, không màng việc cô ngăn cản, nhất định đòi lấy một nụ hôn nồng nhiệt kéo dài suốt năm phút đồng cùng, cắn vành tai cô, cất giọng khàn khàn “Anh chỉ muốn là người duy nhất được thấy dáng vẻ xinh đẹp này của em.”Nhóm truyền thông điên cuồng phát sóng một màn phu nhân, fan nữ ngồi trước màn hình sớm đã bùng nổ, chớp mắt liền trở thành fan CP, phất cờ reo hò cầu phát kịch nhỏTruyền thông phỏng vấn hai vợ viên Giang đạo [1] cùng Tổng giám đốc Tiêu là ai theo đuổi ai?Giang đạo Trong hôn lễ của chúng tôi, tôi đối với anh ấy là vừa gặp đã giám đốc Tiêu……?? Anh theo đuổi em đến chết đi sống lại, em có đúng là đối với anh vừa gặp đã yêu không?[1] Đạo diễn nhở trước khi đọc1. Đôi vợ chồng trêu ghẹo nhau mỗi ngày, có ngọt có sủng2. Tổng giám đốc lạnh lùng bá đạo kiêu căng vs Nữ đạo diễn xinh đẹp, nóng bỏng.
Please enable cookies. Error 1016 Ray ID 7d675db03b80b6f4 • 2023-06-13 034950 UTC What happened? You've requested a page on a website that is on the Cloudflare network. Cloudflare is currently unable to resolve your requested domain What can I do? If you are a visitor of this websitePlease try again in a few you are the owner of this websiteCheck your DNS settings. If you are using a CNAME origin record, make sure it is valid and resolvable. Additional troubleshooting information here. Was this page helpful? Thank you for your feedback! Cloudflare Ray ID 7d675db03b80b6f4 • Your IP • Performance & security by Cloudflare
Cùng đọc truyện Hôn Nhân Ngọt Ngào của tác giả Đam Nhĩ Man Hoa tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại Tình thầy trò, cưới trước yêu sau, đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, 1vs1, sạch, sủng, ngọt, HEConverter Ngocquynh520Editor KẹoĐắngSố chương 50 chương + 7PNNhân vật chính Hạ Nhã vs Thương Ngao LiệtDàn nhân vật phụ Lãnh Dương, Hạ Thanh Thuần, Quan San San, Cố Bách DãHạ Nhã "Cầu xin thầy, hãy để cuộc thi lần này em qua đi, thầy Thương muốn gì em đều chịu làm!"Thầy Thương "Thật là cái gì cũng chịu làm?"Hạ Nhã đỏ mặt đáp "Đúng vậy"Thầy Thương nhẹ giọng thì tầm nói "Vậy em có thể...đi học hay không?"Hạ Nhã mẹ nó, cô muốn ly hôn!!!——— —————— ———Náo nhiệt cho bạn, chân tình cho bạn, thực lòng cho bạn, hư tình giả ý cũng cho bạn cho bạn, tất cả đều cho bạn.....
CUỘC HÔN NHÂN NGỌT NGÀO Tên gốc Ngọt Hôn Hắn Như Vậy Sủng Tác giả Vô Ảnh Hữu Tung Thể loại Hiện đại, showbiz, cưới trước yêu sau, tổng tài giàu có bá đạo thâm tình – cô gái nhỏ biên kịch, diễn viên, SỦNG_SẠCH_NGỌT, hào môn thế gia, hài hước, HE. Độ dài 70 chương Link đọc cuộc hôn nhân ngọt ngào Tin tức động trời! Tổng giám đốc của Đông Tinh bí mật kết hôn! Mọi người xì xào bàn tán. Người có thể liên hôn với thái tử gia, nhất định là một bạch phú mỹ có địa vị. Nghe nói cô gái đó tốt nghiệp trường đại học danh tiếng nhất nước ngoài, chơi đàn dương cầm rất giỏi, cũng từng tham gia múa bale trên sân khấu quốc tế, nắm trong tay nhiều giải thưởng, đúng kiểu nữ thần cao không với tới. Giang Nhiễm – người đã từng chơi dương cầm, ba lê cũng từng nhảy qua nhưng chỉ ở mức tầm thường – cảm thấy rất áp lực. Bối cảnh gia đình cùng lý lịch cuộc đời bình thường của cô tốt nhất là đừng nên nói ra, bằng không thật xin lỗi trí tưởng tượng của mấy vị đại gia đây! *** Trước không có tiền lệ sau cũng không có trường hợp nào như thế, Giang Nhiễm có lẽ là người duy nhất đến hôn lễ mới được biết mặt chồng sắp cưới của mình. Giang gia đang đứng trên bờ vực phá sản, Tiêu gia ra tay giúp đỡ với điều kiện là cuộc hôn nhân của Giang Nhiễm và Tiêu Mộ Viễn làm tiền đề. Hôn nhân trị giá hơn một tỷ, Giang Nhiễm thuận thế nghe theo, cô không muốn ba mẹ nay đã già còn phải lao tâm khổ tứ lâm vào hoạn nạn không thể vãn hồi này. Giang Nhiễm là một cô gái đã quen sống tự do tự tại, nay bước vào nấm mồ hôn nhân mà còn chưa biết mặt đối phương, cô cảm thấy thật bức bối. Thế nhưng, sau khi gặp Tiêu Mộ Viễn, cô mới biết được kỳ thật ông xã của mình là một cực phẩm. Cho nên, Giang Nhiễm quyết định sẽ sống chung hòa thuận với anh. Dù sao, trai đẹp mới là chân lý. Nhưng mà, ông xã của cô cả ngày cứ mặt mày lạnh lùng kiêu căng thật đáng ghét. Vì thế, Giang Nhiễm quyết định nên “dạy nhẹ” Tiêu Mộ Viễn cách một làm người đầy đủ tố chất tốt lại lần nữa. Thế là, khi mới kết hôn Giang Nhiễm đột nhiên mở miệng “Bằng không mang nệm sang thư phòng đi, ngủ dưới đất cũng được mà.” Tiêu Mộ Viễn “Không cần phải như vậy.” Giang Nhiễm “Tại sao?” Tiêu Mộ Viễn “Người khác sẽ cho rằng tôi ngược đãi cô.” Giang Nhiễm trầm mặc một lát, nhỏ giọng nói “Ông xã à, anh có phải hiểu lầm cái gì không? Ý của tôi là, anh, đi ngủ thư phòng.” “…” Tiêu Mộ Viễn thật sự muốn mặc kệ cô, nhưng không biết như thế nào lại không nhịn được đáp trả “Cô đừng có mơ, đây là giường của tôi.” Dừng một chút, ngữ khí chợt trở nên cứng ngắc “Còn nữa, đừng có gọi tôi là ông xã.” “Được rồi, vậy xem như anh vừa nói chuyện với người chết đi.” Giang Nhiễm lật người, tiếp tục ngủ. *** Thật ra, rất ít người biết được rằng vị trí của Tiêu Mộ Viễn có được hiện nay hoàn toàn là do thực lực của anh. Bất lực nhìn mẹ đau lòng vì bị cha phản bội rồi qua đời, anh đã trải qua rất nhiều năm cô độc. Người khác mỗi khi mệt mỏi có gia đình là lối về, thì gia đình với Tiêu Mộ Viễn chỉ là thứ có cũng được, mà không có thì càng tốt. Người ba muốn kìm hãm năng lực anh, mẹ kế thâm hiểm luôn tính toán chiếm đoạt tài sản. Vì vậy, Tiêu Mộ Viễn đã ẩn nhẫn nhiều năm. Anh chấp nhận cuộc hôn nhân do ông nội sắp đặt, cũng là một phần của kế hoạch. Nhưng, Tiêu Mộ Viễn không biết rằng, Giang Nhiễm có lẽ là sai số duy nhất trong cuộc đời anh. Cô nàng này, sao da mặt lại dày như vậy! Biểu cảm mê trai cũng không biết kiềm chế lại, còn chiếm giường anh, uống rượu quý của anh, cuộc sống đúng là thật biết hưởng thụ! Giang Nhiễm cứ thế ngày ngày đấu võ mồm với Tiêu Mộ Viễn, rồi còn làm toàn trò ngu ngốc này kia, khiến anh cảm thấy thật bất lực. Nhưng cũng nhờ có Giang Nhiễm, thế giới của Tiêu Mộ Viễn mới sống động hơn nhiều. Anh sẽ trêu chọc gọi cô là Giang nữ sĩ, Giang lớn mật, sẽ tìm cô khi tối muộn cô chưa đi làm về, cũng sẽ ghen tuông, sẽ đánh nhau vì cô. Tổng tài trị giá bạc tỷ như anh lại có khi chỉ vì cô đóng phim phải thân mật với người khác mà lồng lộn ghen tỵ, còn nhận luôn nhiệm vụ đóng thế những cảnh ấy. Toàn những trò ngu ngốc trước đây anh chưa bao giờ nghĩ mình sẽ làm. Người phụ nữ này, có độc. Ban đầu, trước khi kết hôn nghe nói đối phương là cô gái trẻ xuất thân từ gia đình bình dân, Tiêu Mộ Viễn thật sự không ôm kỳ vọng. Sau khi dần quen thuộc, tính cách Giang Nhiễm lại khiến anh bất ngờ rất lớn. Dù mang danh Tiêu phu nhân nhưng cô không hề kiêu ngạo, muốn giữ bí mật hôn nhân của họ, không huênh hoang dựa thế. Gặp khó khăn trong công việc, cô cũng sẽ biết tiến biết lùi, cắn răng chịu đựng. Anh hỏi cô chịu được sao, cô nói “Dù không thể cũng phải thành có thể. Một người cần biết mình sống vì cái gì thì sẽ có thể chịu đựng được tất cả mọi chuyện.” Tiêu Mộ Viễn đồng cảm. Bởi sau khi mẹ qua đời, mỗi đêm về anh đều mất ngủ, bên cạnh anh là những con người tâm tư sâu kín trăm phương ngàn kế muốn giết anh, lật đổ vị trí anh đang ngồi. Vậy mà vì cái gì mà anh đã chịu đựng được đến cùng? Nhưng Giang Nhiễm mới bao lớn kia chứ, nhìn thấy cô ấy như vậy, anh rất đau lòng. Cho nên, “ba ba” đây cho em ôm đùi. Có ba ba làm chỗ dựa, em có thể tùy ý làm việc mình thích, sống cuộc đời mình muốn, không ai có thể ngăn cản bước chân của em hướng đến mặt trời. Mong em mãi rực rỡ đơn thuần như thế, tỏa sáng thế giới của tôi. *** Giang Nhiễm luôn nghi ngờ tự hỏi, đây thật sự là ông xã của cô sao? Sao lại đẹp trai vậy chứ? Mỗi ngày đều bị anh mê hoặc một lần! Quan trọng là tổng tài ba ba cho cô ôm đùi nha! Anh miệng cứng lòng mềm, ngoài mặt tỏ vẻ lạnh nhạt nhưng trong lòng lại đang nở hoa, Giang Nhiễm thật sự đã quá quen rồi. Tiêu Mộ Viễn không dây dưa lằng nhằng với bất kì người phụ nữ nào, tâm bất biến giữa vạn ong bướm vây quanh, cô thực thích. Anh nhiều lúc cũng rất đáng yêu, khi giận dỗi sẽ bày trò không muốn nói chuyện với cô. Và anh còn chưa có mối tình đầu. Mỗi khi Tiêu Mộ Viễn tiêu tiền phá của, Giang Nhiễm đều rất đau lòng xót xa sợ anh tán gia bại sản, về sau phải cùng anh màn trời chiếu đất. Nghe anh đắc ý nói năng lực tiêu tiền của anh so ra kém xa năng lực kiếm tiền, cô cảm thấy chiếc đùi to này có chết cô cũng không buông. Còn Giang Nhiễm vẫn luôn kiên trì với ước mơ của mình, làm một đạo diễn có chuyên môn nghề nghiệp còn kiêm luôn vai trò diễn viên. Cô luôn rất bận rộn nhưng khi về cạnh anh sẽ thấy thật bình yên. Khi mới kết hôn, họ đều không tự nguyện, nghĩ rằng cuộc hôn nhân này sẽ không dài lâu. Sau này, khi đã nắm tay trải qua nhiều biến cố, tâm càng kiên định, họ muốn cùng nhau đi đến đầu bạc răng long. *** Mình thực sự rất thích tính cách của hai nhân vật chính. Một Giang Nhiễm hiểu chuyện, tài giỏi và kiên cường vô cùng. Còn Tiêu Mộ Viễn thì đúng trực nam lạnh lùng nhưng rất có giáo dưỡng, nhiều lúc cực cute. Mạch truyện được xây dựng khá tốt, bản edit cũng khá ổn, chỉ là có pass, các bạn chịu khó tìm nha = Mình tích cực đề cử ạ, vì đây là sự lựa chọn không tồi nếu bạn muốn đọc truyện giải tỏa áp lực và yêu đời hơn chút nhé <3 Trích thêm vài đoạn khá đáng yêu của đôi này cho mọi người nữa nè, có chút ngược cẩu độc thân nha Tiêu Mộ Viễn không ôm Giang Nhiễm thì sẽ rất khó ngủ, vậy nên khi hai người cãi nhau thì buổi tối sẽ như này “Không phải anh lợi hại lắm hả, còn ôm tôi làm gì chứ?” “Em là người phụ nữ tôi đã dùng hơn một tỷ để cưới về, vậy nên không phải tôi đang ôm em mà là đang ôm tiền của mình. Hơn một tỷ ở đây thì lòng tôi mới yên tâm, ngủ mới yên chứ.” Liêm sỉ anh nhà phải gọi là mất sạch sành sanh v … “Ông xã, anh đẹp trai quá à!” Thanh âm ngọt ngào mềm mại, phảng phất truyền từ vành tai vào sâu trong lòng anh. Cảm giác ngọt ngào này rất khó có thể miêu tả, khiến tâm tình Tiêu Mộ Viễn cực kỳ vui sướng, cả người thoải mái đến không thốt nên lời. Tiêu Mộ Viễn nghiêng đầu nhìn cô, chậm rãi cúi đầu, nói bên tai cô “Cô mới phát hiện sao?” Giang Nhiễm “…” Tiêu Mộ Viễn thong thả ung dung nói tiếp “Tôi đẹp trai hơn hai mươi năm rồi.” Giang Nhiễm không nhịn được cười nhẹ một tiếng, ghét bỏ dời mắt. Hai bên trái phải cùng những người ngồi phía sau, nhìn thấy bộ dáng Tiêu thiếu gia trêu đùa thân mật với vợ, bị bắt ăn cả một chén cẩu lương. …Không phải nói Đại thiếu gia Đông Tinh bị mẹ kế cưỡng ép cưới người vợ này sao? …Không phải nói đây là kết quả sau khi đã đánh một ván cờ sao? …Không phải nói Tiêu Mộ Viễn đối xử hờ hững với người vợ này sao? Nhưng hình ảnh trước mắt này có chút không giống với lời đồn nha.
Tiêu Mộ Viễn giơ tay xoa nhẹ đầu cô “Cô Giang, nể tình vừa rồi em nấu ăn cho anh, anh quyết định sẽ đồng cam cộng khổ với em.”Giang Nhiễm nhìn anh, phì một tiếng bật Mộ Viễn không hiểu hỏi “Cười cái gì?”Giang Nhiễm quay mặt đi, vẫn tiếp tục cười, vừa cười vừa nói “Anh đứng động đậy, để em lau mặt cho.”Cô lấy một miếng khăn giấy ướt từ trong túi xách ra, đi tới bên Tiêu Mộ Viễn, lau đi tro bụi trên mặt nãy trong bếp anh bị biến thành diễn viên hí khúc, cô cũng không quan tâm, còn có chút ác ý muốn tưởng thức hình ảnh tương phản khi tổng giám đốc bá đạo biến thành vừa nãy lại đột nhiên để lộ chút dịu ấy tim cô đập loạn nhịp, nhưng vừa nhìn gương mặt nở hoa của anh thì lại vô thức bật Mộ Viễn ngồi bất động, tùy ý để cô lau mặt cho anh. Động tác của cô rất nhẹ nhàng, thậm chí còn có chút thoải mái không nói nên Nhiễm nhìn đôi mày kiếm và hàng lông mi dày của người đàn ông, xuống chút nữa là đôi mắt đen láy thăm thẳm, đuôi mắt hơi cụp xuống, ánh mắt thâm thúy kiên định, lộ ra một luồng khí chất cô quạnh và quả Nhiễm thưởng thức, cảm thán “Mắt anh rất nổi bật, khi lên hình nhất định sẽ cực kỳ thu hút người khác.”Tiêu Mộ Viễn không lên Nhiễm lại nói “Nếu như quay phim cổ trang, thì anh rất hợp với vai Thái tử.”Tiêu Mộ Viễn nhíu mày “Sao không phải là Hoàng đế?”Giang Nhiễm cười cười “Hoàng đế đã già mà còn phải ban đều mưa móc cho tam cung lục viện, thì đa số đều có khuôn mặt túng dục quá độ.”Tiêu Mộ Viễn “…..”Gián tiếp được người ta khen là trẻ tuổi, tâm trạng của Tiêu Mộ Viễn không tồi, nhưng trên mặt lại tỏ vẻ khinh thường, cười khẽ một tiếng.“Được rồi, lau sạch rồi đấy.” Giang Nhiễm bỏ tay xuống, không có tờ khăn giấy cản trở, mặt cả hai liền hiện rõ ràng trước mắt ngồi trên ghế, cô đứng trước mặt, khoảng cách giữa hai người rất gần. Anh đột nhiên giơ tay ra kéo cô một cái, cả người cô liền giống như không có sức, ngã vào lồng ngực, ngồi lên đùi cách và tư thế thân mật như vậy khiến nhịp tim của cô càng đập loạn nhìn cô, cô cũng nhìn anh, bỗng nhiên không kịp đề phòng, cùng chìm đắm dưới ánh mắt của dối đêm tĩnh lặng phủ kín khoảng sân vắng vẻ, có cơn gió đêm thổi qua khiến lá trên càng vang lên tiếng xào bên tai cô chỉ nghe thấy tiếng hít thở trầm thấp ngày càng rõ rệt của anh, tay anh xoa cổ cô, kéo cô đến cùng chút khoảng cách này cũng được rút ngắn… Cô nhìn ánh lửa nóng rực dấy lên trong đôi mắt thâm sâu của anh, ngượng ngùng nhắm mắt lại…“Đạo Nhi ——“ Trương Chương vừa vào sân sau, bước chân đã vội dừng hai người vừa dán lên mau chóng tách ra, Giang Nhiễm ngồi dậy, nhìn về phía người đến.“…..” Trương Chương chỉ hận không thể chui xuống đất để biến khỏi không đúng lúc rồi…Giang Nhiễm ho khẽ một tiếng “Mọi người ăn xong hết rồi à? Vậy bắt đầu làm việc thôi.”Cô từ trên người Tiêu Mộ Viễn đứng lên, nói “Em đi trước đi, tốt nhất là anh nhân lúc còn sớm mà tới thị trấn đi.”Mặt Tiêu Mộ Viễn không có chút cảm xúc nào, quay mặt sang một bên, không đáp lại Chương đi chung với Giang Nhiễm, đi xa rồi mới nhỏ giọng nói “Đạo Nhi, anh cảm thấy anh đã đắc tội với Tiêu tổng rồi! Em nhất định phải che chở cho anh!”Giang Nhiễm cười giễu một tiếng “Đừng có diễn nữa.”Trương Chương vẫn cực kỳ hối hận “Sớm biết hai người đang hôn nhau, có đánh chết anh cũng không chạy qua làm gì…”Tai Giang Nhiễm ửng đỏ, thấp giọng mắng “Được rồi, đừng có nói nhảm nữa.”Thời điểm trợ lý Tưởng tìm thấy Tiêu Mộ Viễn, thì Tiêu tổng nhà anh ta đang ngồi ngay ngắn trên ghế, nhìn bầu trời đêm ở xa xa, trông có vài phần u lý Tưởng hỏi anh “Tiêu tổng, buổi tối nên sắp xếp thế nào?”“Ở lại đây, chờ bọn họ hoàn tất công việc.” Tiêu Mộ Viễn đứng lên, đi ra bình tĩnh đến mức nào, cũng không thể tiêu hóa được sự khó chịu khi bị cắt ngang. Đêm nay nhất định phải đòi lại cả vốn lẫn Nhiễm đang quay cảnh đêm tại trường Mộ Viễn kéo ghế ra, ngồi trong góc sân, bận rộn làm việc trên di buổi tối, trong thôn náo nhiệt hẳn lên, thỉnh thoảng còn có người đi ngang qua vây năm gã trai tráng trong thôn ngồi chồm hổm ngoài phòng học xem một lúc, khi rời đi vẫn còn mải thảo luận.“Nữ diễn viên kia trông thật xinh đẹp…”“Nếu tôi có một người vợ đẹp như vậy thì tốt rồi…”“Vợ tôi đi ra ngoài làm công hơn nửa năm, ngay cả buồi [*] cũng mốc meo cả rồi.”[*] từ chửi tục, nguyên văn là “chim – 鸟” ý câu này là sao mọi người hiểu sao hiểu nha vMấy người càng nói càng hăng, thanh âm cũng dần nhỏ xuống.“Bằng không cứ canh chừng ở ngoài đi, chờ bọn họ quay xong rồi, chặn nữ diễn viên kia lại….”“Tôi sống tới từng tuổi này cũng chưa từng thấy đứa con gái nào đẹp như vậy, phải sờ mấy lần cho đã ghiền…”“Chỉ sờ thôi thì chưa đủ đâu, tốt xấu gì cũng phải nếm thử cái miệng đó chứ…”Bọn họ đi ngang qua bên cạnh Tiêu Mộ Viễn, nhưng không hề hay biết có người đang ngồi trong câu bỉ ổi này truyền đến tai Tiêu Mộ Viễn, mắt anh lập tức lạnh xuống, đứng dậy tiến đi tới trước mặt mấy người kia, đứng lại, bọn họ không rõ vì sao, bước chân cũng ngừng lại.“Làm gì vậy?” Một người trong đó chính là giọng nói vừa rồi. Tiêu Mộ Viễn nhìn gã, ánh mắt thẳng tắp, vẻ mặt lạnh bị nhìn như vậy thì không hiểu ra sao, nhưng trong lòng lại hơi run Mộ Viễn cởi áo khoác ra ném xuống đất, ung dung sắn tay áo kia sững sờ nhìn không nhanh không chậm tiến lên, vừa đến gần đã vung một nắm đấm Mộ Viễn có học võ nên ra tay vừa nhanh vừa chuẩn lại tàn nhẫn, gã kia lảo đảo mấy cái rồi ngã bịch xuống người còn lại cảm thấy bối rối, sao đột nhiên lại đánh người vậy?Nhưng bọn họ người đông thế mạnh, bình thường cũng có kinh nghiệm tụ tập đánh nhau nên lập tức ùa dĩ trợ lý Tưởng đang đứng trong góc gọi điện thoại, cúp xong đang định tìm Tiêu tổng báo cáo công việc thì thấy anh không có ở tiếng la hét nhìn sang… phát hiện Tiêu tổng đang đánh nhau với người ta?“…..!!” Trợ lý Tưởng nghi ngờ mình gặp ảo giác tổng biết điều thận trọng sao lại đánh nhau với người ta chứ?Anh ta làm việc với anh bao nhiêu năm cũng chưa từng thấy anh xảy ra xung đột tay chân với ai bao mặc kệ là có chuyện gì, tố chất nghề nghiệp khiến anh ta phải lập tức xông phương có năm người, nhưng những người này đều là đám thôn dân thô lỗ hằng ngày ăn không ngồi rồi, đến đánh nhau cũng là đánh bậy đánh bạ, không có tổ người bọn họ cũng chưa chắc thẳng nổi Tiêu Mộ Viễn, ngược lại còn bị trúng đòn của anh, đến khi trợ lý Tưởng gia nhập, hai chọi năm, ưu thế lập tức hiện quay của Giang Nhiễm bên này vừa kết thúc, liền nghe thấy trong đoàn phim có người hô lên “Bên kia có người đang đánh nhau!”“Cả bầy đang đánh nhau… không biết đã xảy ra chuyện gì… là người của chúng ta à…”Trong lúc đoàn phim làm việc, sợ nhất là có chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Giang Nhiễm rời khỏi phim trường, vội vã chạy theo bọn họ sang góc sân tập bên ánh đèn đảo qua, Giang Nhiễm nhìn thấy Tiêu Mộ Viễn trong đám người cầm một cây gậy gỗ đang định đánh lên đầu anh, đồng tử của cô chợt co rút, vẻ mặt từ khiển trách biến thành kinh lúc cô định tiến lên, Tiêu Mộ Viễn đã quay người, lưu loát nắm được cây gậy kia, giơ chân lên đá văng gã kia gậy trong tay Tiêu Mộ Viễn càng thêm thuận buồm xuôi gió, thành thạo điêu luyện xử lý đám người của đoàn phim sớm đã báo cảnh sát, rất nhanh, tiếng còi hú của xe cảnh sát gào thét chạy hiện trường ẩu đả chỉ có Tiêu Mộ Viễn và trợ lý Tưởng là còn đứng, những người khác đều nằm rạp trên đất, vốn dĩ họ cũng không bị nghiêm trọng đến vậy nhưng vừa thấy cảnh sát tới lập tức lăn lộn trên đất.“Là bọn họ ra tay trước… hai người họ… bắt nạt năm người chúng tôi…”“Ôi trời ạ… gãy xương rồi….”“Bọn họ là phần tử xã hội đen đó… mau bắt bọn họ đi…”Hai nhân viên cảnh sát vừa tới nhìn thấy mấy tên côn đồ này liền cảm thấy đau đầu, từ sáng tới tối nếu không trộm gà bắt chó thì cũng là đi gây họ nhìn sang Tiêu Mộ Viễn và trợ lý Tưởng, vừa nhìn đã biết là người có thân phận, không giống loại người hay đi gây lý Tưởng gọi một nhân viên cảnh sát trong đó sang một bên hàn huyên một lát sau, hai cảnh sát quay lại khiển trách đám thôn dân kia một trận rồi đám đối mặt với cảnh sát nên không dám lỗ mãng, quay lại nhìn khuôn mặt lạnh như băng của Tiêu Mộ Viễn càng không dám nói nhiều, chỉ có thể ảo não bỏ trường cuối cùng cũng yên tĩnh quay của Giang Nhiễm cũng đã hoàn tất. Mọi người đang dọn dẹp, chuẩn bị ra Mộ Viễn ra hiệu với trợ lý Tưởng “Thuốc.”Trợ lý Tưởng vội vã đưa thuốc cùng bật lửa cho Mộ Viễn nghiêng đầu, châm một Nhiễm thấy Âu phục, cơm lê và áo khoác của Tiêu Mộ Viễn bị vứt trên đất liền đi tới nhặt phủi phủi bụi dính trên quần áo, rồi vắt lên cánh tay mình. Tiêu Mộ Viễn thấy thế liền nói “Là anh vứt, không cần nhặt lại đâu.”Giang Nhiễm bước đến bên Tiêu Mộ Viễn, không chút khách khí nhổ nước bọt “Tên phá của! Đang yên đang lành vứt quần áo làm gì?”Âu phục hay com lê của anh, chọn bừa một cái cũng là hàng cao cấp được may riêng, ít nhất cũng khoảng mười mấy Mộ Viễn giơ tay lên, Giang Nhiễm vội tránh sang một bên, anh nhìn cô che chở Âu phục của mình trong ngực như đang bảo vệ bảo bối, không khỏi nở nụ ôm vai Giang Nhiễm, kéo cô đến gần, nhả ra một ngụm khói, nói “Không ngờ Giang nữ sĩ cũng là người cần kiệm, biết lo việc nhà.”Giang Nhiễm “…..”Sao cô lại có cảm giác, câu này chẳng có ý tốt vậy?Trước khi lên xe, Giang Nhiễm đứng bên ngoài, dựa vào đèn đường, nắm tay Tiêu Mộ Viễn, bảo “Trước tiên anh đừng nhúc nhích, để em xem có bị thương chỗ nào không.”Tiêu Mộ Viễn lười biếng dựa vào xe, rũ mắt, nhìn cô cẩn thận quan sát mặt khi xem xong, cô thở phào nhẹ nhõm, gương mặt đẹp trai này không bị tổn thương chút nào Mộ Viễn trêu cô “Em kiểm tra như vậy có phải quá tùy tiện không?”“Không đâu.” Giang Nhiễm mỉm cười lắc đầu, nhón chân lên, thổi hơi bên tai anh “Tối về còn phải kiểm tra trên người nữa…”Tiêu Mộ Viễn “…..”Lỗ tai ngưa ngứa dần nóng lên, cả người anh cũng bắt đầu tê Mộ Viễn quay người, mở cửa lên một người phụ nữ đùa giỡn cũng tính là có vấn đề xe, Giang Nhiễm hỏi anh “Sao anh lại động tay động chân với mấy người kia? Đã xảy ra chuyện gì à?”Tiêu Mộ Viễn hừ lạnh một tiếng “Loại người bỏ đi kia, chỉ có thể dùng nắm đấm để dạy dỗ.”Giang Nhiễm kinh ngạc hỏi “Bọn họ đắc tội với anh à?”Khí thế toát ra từ người Tiêu Mộ Viễn, vừa nhìn đã biết là người không dễ chọc, người bình thường ai lại dám trêu vào anh chứ?Tiêu Mộ Viễn không muốn thuật lại những lời buồn nôn kia, đành thuận miệng đáp “Có lẽ là thù ghét người giàu có nên khiêu khích anh.”“À…” Giang Nhiễm thấy anh không muốn nói rõ nên không hỏi nữa.“Sau này nên kiềm chế chút, gặp chuyện có thể không cần dùng đến tay chân thì đừng động thủ.” Giang Nhiễm khuyên Mộ Viễn dựa lưng vào ghế, thanh âm lười biếng “Để xem tình huống đã.”Nếu như gặp người có những ý nghĩ đó với cô, vậy anh chỉ thể đánh ác hơn nay anh đã giơ cao đánh khẽ lắm rồi, bởi vì đoàn phim của cô vẫn còn phải làm phim ở đây, nên không muốn làm lớn chuyện lên, dẫn đến việc ảnh hưởng đến công tác của đoàn chạy đến nhà nghỉ trên trấn, sau khi xuống xe, Giang Nhiễm nói “Em với bọn họ còn có một buổi họp. Anh về phòng nghỉ ngơi trước đi.”Gương mặt Tiêu Mộ Viễn bình tĩnh, không lên tiếng, lấy một điếu thuốc từ chỗ trợ lý, ngậm trong miệng, trợ lý hiểu ý vội châm lửa cho Mộ Viễn nhả ra một ngụm khói “Anh hút xong điếu này rồi mới lên.”“À… được.” Giang Nhiễm vẫy tay với trợ lý Tưởng rồi quay người rời Mộ Viễn hút xong một điếu, cực kỳ miễn cưỡng lên lầu, trở về có cô ở đây, mỗi giây mỗi phút anh đều không muốn chờ đợi ở trong căn phòng chật chội này.…. Còn có thể làm gì được đây, vì muốn ngủ chung với cô nên chỉ có thể nhịn Mộ Viễn tắm xong, ở trong phòng đợi một lúc thì Giang Nhiễm quay đàn ông ngồi bên cửa sổ, trên bàn nhỏ đặt chiếc laptop, lúc tiếng mở cửa vang lên, anh ngẩng đầu nhìn Nhiễm nở một nụ cười sáng sủa với anh “Em về rồi đây!”Tiêu Mộ Viễn vô cảm quay mặt đi, tiếp tục nhìn máy nhưng, nơi nào đó trong lòng có một niềm sung sướng rất rõ rệt mặc cho anh cứ muốn lơ Nhiễm bước tới đối diện Tiêu Mộ Viễn, ngồi xuống, tay ôm mặt anh, nhìn anh cười híp mắt “Chúng em tăng ca để có thể về sớm một chút. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì ngày mai sẽ kết thúc.”Đầu ngón tay Tiêu Mộ Viễn hơi ngừng lại, lúc này mới nể mặt đáp một câu “Tốt.”Rốt cuộc cũng có thể rời khỏi đây, rất đáng để vui Nhiễm còn muốn nói gì đó đã bị anh nhàn nhạt cắt ngang “Đi tắm đi.”Giang Nhiễm “…..”Tại sao lại cảm thấy ba chữ này có vẻ mờ ám nhỉ?Hôm nay Giang Nhiễm tắm rất chậm, rất kỹ, bận rộn trong núi suốt một ngày, còn xuống bếp nấu cơm nữa. Cô không muốn trên người mình có mùi khó ngửi khói dầu và mồ hôi, càng không muốn anh ngửi khi tắm rửa sạch sẽ, cô thay một chiếc váy ngủ bằng tơ khỏi phòng tắm, đi tới bên giường cắm máy sấy vào ổ rồi đứng một bên sấy gió thổi vù vù cứ vang lên vẫn không khiến người đang chuyên chú làm việc ở bên kia quay đầu Nhiễm nhìn sang bên đó, thấy sườn mặt tập trung của anh, lại nghĩ tới chuyện anh ngủ say tối hôm qua…Loại cảm giác khó chịu kia lại xông tới lần ràng cô là một gái sắc nước hương trời như thế, lại còn ăn mặc gợi cảm mát mẻ, sao anh có thể không nhìn vậy?Sấy khô tóc khoảng bảy tám phần, chỉ còn hơi ẩm, Giang Nhiễm liền tắt máy sấy, đi về phía Tiêu Mộ đến đó, cô kéo tay anh, khiến anh phải quay sang nhìn mình, sau đó cô thuận thế ngồi lên đùi họng Tiêu Mộ Viễn không khỏi giần giật, trầm giọng nói “Làm cái gì vậy?”Giang Nhiễm ôm cổ anh, ngoan ngoãn lên tiếng “Đã nói là phải kiểm tra thương tích cho anh mà.”Tiêu Mộ Viễn “…..”Cô giơ tay muốn cởi chiếc áo phông trắng của anh ra, mới trêu có một chút đã bị anh ngăn mắt người đàn ông trở nên u ám, thanh âm trầm thấp “Đừng có lộn xộn!”Giang Nhiễm vô tội chớp mắt “Tối nay anh đánh nhau dữ như vậy, lỡ như trên người bị thương thì phải làm sao đây? Anh để em xem một chút, em mới yên tâm được.”Tiêu Mộ Viễn không đáp, cũng không buông lúc nhất thời đầu có hơi loạn, không biết nên đối phó với con tiểu hồ ly này như thế Nhiễm tỏ vẻ nghi ngờ “Sao thế?”Tiêu Mộ Viễn “…..”Giang Nhiễm đột nhiên cười khúc khích “Không phải anh xấu hổ đó chứ? Hình như có chút sai sai nha?”Ánh mắt Tiêu Mộ Viễn nặng nề, mang theo chút lạnh Nhiễm chẳng những không sợ mà còn thầm cười có thể tự dâng bản thân lên, ngoài ra cô cũng không còn biện pháp nào tiếp tục trêu “Em chỉ muốn kiểm tra thương tích thôi, anh đừng hiểu lầm.”Tiêu Mộ Viễn buông tay ra, cười hừ một tiếng “Được, vậy tiếp tục biểu diễn đi.”“Rõ ràng là em quan tâm anh mà.” Giang Nhiễm thừa dịp anh buông tay, liền nhanh chóng cởi áo anh vải mềm mải, dễ dàng xuyên qua đầu anh, từ từ rơi xuống cánh còn chiếc áo, cô nhìn lồng ngực rắn chắc, căng mịn đầy cơ bắp trước mặt, tim bỗng nhiên đập Mộ Viễn đã bình tĩnh lại, duỗi thẳng chân, hai tay lười biếng đặt trên tay vịn thế ngạo mạn lười biếng này, dường như muốn nhìn xem cô có thể làm ra trò Giang Nhiễm nhẹ nhàng chạm vào ngực anh, trái tim nhỏ trong lòng không ngừng đập loạn, nhưng ngoài mặt cô vẫn bình tĩnh, chậm rãi nói “A, để em nhìn kỹ xem có bị thương hay không…”Cô ngồi đó nhìn trái rồi nhìn phải một lúc. Sau đó lướt qua vai anh, nhìn sau tay đặt trên lưng chậm rãi trượt xuống ——Trong xương Tiêu Mộ Viễn như có dòng điện chạy qua, nổ tung khiến da đầu anh tê dại, cả người mềm nhũn.“Lợi hại thật, đánh nhau với nhiều người như vậy, mà không bị thương chút nào cả….”Cô nhìn cơ bắp đang căng chặt khắp người anh, thầm cười Nhiễm thấy đủ thì ngưng, ngồi thẳng lên, mỉm cười nói “Kiểm tra xong rồi, không có chuyện gì, yên tâm đi.”Ánh mắt Tiêu Mộ Viễn nặng nề nhìn Nhiễm từ trên người anh đứng lên, vẫn nở nụ cười “Anh làm việc tiếp đi.”Vừa mới xoay người đã bị hai tay người đàn ông siết chặt hình cao lớn dán sát vào lưng cô, cất giọng khàn khàn bên tai “Em nợ anh, còn chưa trả đâu.”Giang Nhiễm “Em nợ anh cái gì…”Anh cầm lấy tay cô, xoay người cô lại, giữ đầu, dưới ánh mắt hoảng hốt kinh ngạc, anh cúi đầu hôn lên môi lúc chạng vạng ở sân sau, đã nợ nhịn cả một buổi tối, sắp chết tới nơi Mộ Viễn cảm thấy đã rất lâu rồi anh chưa được thưởng thức mùi vị tốt đẹp cuối hôn cô đã là chuyện từ mấy ngày trước rất gấp, rất khát vọng….Hôn một cách cuồng nhiệt, ép Giang Nhiễm phải lùi về sau từng bước một.
truyện cuộc hôn nhân ngọt ngào